Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 448: Chú Ý

Chương 448: Chú ÝChương 448: Chú Ý
Mỗi lần đưa đồ vật đến đây bị mẹ anh chê ít cũng là giọng điệu nói chuyện như vậy, Hàn Quốc Bân không nói gì, chỉ nói với cha Hàn: "Cha, không có chuyện gì nữa thì con đi về trước đây".
"Hàn Hàng có chăm chỉ đọc sách không?" cha Hàn hỏi, ông ta bây giờ rất để ý tới người cháu nội Hàn Hàng này, so với mấy đứa cháu nội khác đều chú ý hơn, thậm chí ngay cả Hàn Tư và Hàn Bác đều không bằng.
"Có, tháng trước vừa mới khảo niên cấp đệ trở về". Hàn Quốc Bân nói.
"Hơn một ngàn học sinh thi?" cha Hàn nói.
"Hơn một ngàn". Hàn Quốc Bân cũng gật đầu trả lời.
"Tốt, tốt, trong nhà có trứng gà, lấy về cho Hàn Hàng bồi bổ thân thể, cũng nói cho nó không cần quá mệt mỏi" cha Hàn nghe xong cũng rất vui vẻ, nói.
Bà Hàn đứng im không nhúc nhích, không muốn đi vào lấy trứng gà.
Cha Hàn vừa định mở miệng nói bà ta, Hàn Quốc Bân nói: "Trong nhà vẫn còn, mẹ nó hầm không ít canh cá với canh xương sườn cho nó, con về trước đây".
Nói xong Hàn Quốc Bân đi về. Cha Hàn nhìn ve phía bà Hàn nói: "Vừa nãy không phải bảo bà đi lấy trứng gà hả?".
"Lấy trứng gà cái gì, nó mở cửa hàng to như vậy, chẳng lẽ còn không có trứng gà ăn?" bà Hàn tức giận nòi, trứng gà của bà ta còn muốn để lại cho Tư Nhi và Bác Nhi ăn!.
Cha Hàn trừng mắt nhìn bà ta: "Thằng hai mở cửa hàng là việc của nó, trứng gà này là tôi nuôi, đưa cho nó cầm về cho Hàn Hàng ăn là tâm ý!"
"Ăn tết đã cho một đồng tiền, chẳng lẽ không phải là tâm ý sao? Bây giờ mấy anh em con thằng hai là có cuộc sống tốt nhất, ông tỉnh lại đi, bọn chúng không cần hai quả trứng gà của chúng ta đâu!" bà Hàn nói, sau đó đi lấy trứng gà, chuẩn bị sớm mai bảo xe lừa tiện đi qua thì nhờ đưa cho nhà thằng ba, lại bắt thêm một con gà mái, còn hái thêm cả mấy thứ dưa chuột với đậu que.
Bà cũng đã hỏi Hiểu Ngọc rồi, đi qua cửa hàng nhà thằng hai mua đồ đều phải trả theo giá bình thường, còn không phải chỉ có chút cải trắng với dưa chuột, có gì đáng giá, thế mà vẫn còn lấy tiền!.
"Tự mình sớm có TV xem, nhà chúng ta cái gì cũng không có, đúng thật là đứa con trai tốt!" bà Hàn tiếp tục lải nhải.
Cha Hàn cũng mặc kệ bà ta, vẫn chìm đắm trong dư vị việc cháu trai lại khảo cả năm cấp đệ.
Cả năm cấp đệ a, đó là hơn một ngàn học sinh đó, nhưng cháu trai của ông ta đã khảo đệ, cha Hàn đúng là kiêu ngạo từ tận đáy lòng.
"Hàn Hàng cũng thật là, nó thi tốt như vậy, thế mà không dạy mấy đứa em trai của nó nữa?" bà hàn nhìn thấy bộ dạng thỏa mãn của ông ta, còn nói thêm.
Cha Hàn nói: "Hàn Hàng còn phải tự mình học tập, không có nhiều thời gian như vậy".
Cháu nội được đi học không ít, nhưng ông ta coi trọng nhất vẫn là Hàn Hàng, cũng coi trọng Chu Chu, nhưng không biết có lợi hại như anh trai nhóc không.
Hàn Quốc Bân bên này, đi đến nói với chị dâu anh một tiếng, rồi cũng quay về thành.
Chị dâu Hàn nói: "Ngày mai chị đi vào thành chung với lão thúc, chú nói với em dâu hai một tiếng, bây giờ chị nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, vào đó ở hai ngày".
"Được." Hàn Quốc Bân gật đầu đồng ý.
Chị dâu Hàn sai anh cả Hàn đi bắt cá: "Đi đánh xem có cá trích, lươn hay cá chạch cũng đều được".
Trong nhà không có nấm, trực tiếp về nhà mẹ đẻ lấy, sữa bột để lại cho con gái uống không bỏ được, liền mang theo một gói đường đỏ về nhà mẹ đẻ, lúc trở về đã mang theo một bao nấm to.
Đều là nấm ăn rất ngon, em dâu hai của chị ta rất thích ăn cái này.
Hiện nay chị dâu Hàn đã không thu mua nấm khô nữa, giá bán ra cùng với thu mua không chênh lệch bao nhiêu, bán không có lãi, nhà chú hai sẽ lái xe về thu mua trực tiếp với người trong thôn luôn.
Đây là chuyến đi một công đôi việc, nếu cô ấy còn muốn chiếm tiện nghỉ thì vô lý quá.
Hơn nữa thu nhập bây giờ của cả nhà vô cùng tốt, như là năm nay, sau khi bán lương thực cho nhà chú hai xong, cô đã tính thu nhập năm nay của nhà mình rồi, đều hơn nghìn nhân dân tệ, trong đó chiếm phần lớn là tiền lương của hai đứa con trai.
Chị dâu Hàn đối với điều này đã mãn nguyện lắm rồi.
Anh cả Hàn hôm nay cũng bội thu, lươn cá chạch không ai đi bắt, hắn liền đi bắt, cả ngày đánh được nửa chậu nhỏ cá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận