Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 449: Sợ Con Trai Bị Đói

Chương 449: Sợ Con Trai Bị ĐóiChương 449: Sợ Con Trai Bị Đói
Hôm sau, chị dâu Hàn đi nhờ xe lừa vào trong thành.
Cũng nhìn thấy mấy đồ vật mẹ chồng nhờ gửi cho nhà chú ba, đặc biệt là con gà mái, bĩu môi nói: "Chú hai, thím hai cho bà ấy tiền, đồ dùng, cũng không thấy bà ấy cho nhà chú ấy quả trứng, nhà chú ba cái gì cũng không mang về cho bà ấy nhưng có đồ tốt gì cũng vào nhất chú ay cả!"
Lão Lừa cười nói: "So đo cái này làm gì, cuộc sống bây giờ của các cháu cũng không thiếu mấy cái này."
Trần Nhu có đôi khi sẽ nhờ ông mang vài thứ gửi về cho bố mẹ chồng ở quê, hai ông bà già đó có tiếng không công bằng là điều mọi người trong thôn đều biết, nhưng Trần Nhu vẫn có thể hiếu kính họ như vậy, lại từ trước đến nay cũng chưa nói xấu họ nửa lời.
Nhớ năm đó, cô ấy vì chuyện Hàn Quốc Lâm cưới vợ mua xe đạp gây ầm 1, chuyện này còn ồn ào rất to, nhưng mà người trong thôn đều không nói xấu cô ấy nửa câu, còn khen cô ấy có khả năng, biết chăm sóc gia đình.
Nhưng dù cho bố mẹ chồng có không công bằng đi chăng nữa, thì cô ấy cũng chưa bao giờ đối xử tệ bạc với họ, có cô con dâu như vậy còn có gì để bắt bẻ nữa. Người trong thôn đều biết rõ việc này.
Nhưng chị dâu Hàn vẫn thấy bất bình thay: "Tất nhiên là không so đo rồi, nếu không thì còn phải gây sự đâu, lần trước ruộng không cấy xong, Quốc Bân còn về giúp đỡ làm, mỗi năm đều cho 100 cân lương thực, ngày bình thường cũng cũng biếu không ít đồi
Trái lại đứa con trai con dâu mà hai người yêu nhất lại một chút đồ đều chưa từng mang cho họ.
Lão Lừa nói: "Cứ coi như là tích phúc cho Thiết Đản, Lư Đản thôi, bây giờ hai anh em chúng sống rất tốt, Lư Đản cũng không còn nhỏ nữa, cũng nên lấy vợ được rồi?"
"Cũng sắp rồi, có không ít người đến dò hỏi đâu." Chị dâu Hàn cười nói.
"Bây giờ sống trong cảnh thành, lại còn làm tài xế, điều kiện như vậy còn có thể không chọn sao." Lão Lừa nói.
"Đây đều là nhờ có sự giúp đỡ của chú hai thím hai nó, lúc trước thím hai chúng đã nói với con, muốn cho hai anh em chúng vào thành làm việc, khi đó con không hiểu gì, nên muốn giữ hai đứa ở trong thôn." Chị dâu Hàn cười nói.
Đoạn đường vào thành sau đó, chị dâu Hàn cùng lão Lừa nói chuyện với nhau vô cùng vui vẻ.
Khi đến cửa hàng tạp hóa, chị dâu Hàn mang nấm và cá chia đều, một phần cho hai vợ chồng Thiết Đản, phần còn lại để ở cửa hàng. Khi Trần Nhu đóng cửa hàng bánh bao, đêu sẽ đến đây xem tình hình buôn bán của cửa hàng lương thực và dầu.
Nhìn thấy đồ cô ấy mang theo thì nói: "Con cá trích này chị để lại cho vợ Thiết Đản đi, đúng lúc cho con bé hầm canh cá cho có sữa."
Chị dâu Hàn nói: "Chị mới ở đó về, đã chia phần cho vợ chồng nó rồi. '
"Sao chị không ở đấy thêm một lúc, Heo Heo rất dễ thương, hôm qua em vừa đến thăm mẹ con con bé." Trần Nhu cười nói.
"Em đừng luôn mang thịt qua cho hai vợ chồng nó, khiến cho hai đứa nó tự lo cuộc sống, đừng quá chiều chúng." Chị dâu Hàn nói
Trần Nhu nói: "Thịt đó là nhân hôm qua làm vằn thắn còn thừa, em liền mang đến cho chúng, để hai đứa cũng làm van thắn ăn."
"Lần này chị sẽ ở lại đây hai ngày, con bé Bảo Châu cũng muốn cùng đến với chị." Chị dâu Hàn Cười nói.
"Nếu phải đi học thì thôi, còn được nghỉ cũng nên cho con bé vào thành chơi." Trân Nhu nói.
Chị dâu Hàn nói: "Đợi khi nào nghỉ đông, chị sẽ mang con bé đến đây giúp chị dâu nó."
Trần Nhu nói: "Chị có nghĩ muốn Bảo Châu chuyển đến đi học ở trong thành không, điều kiện giáo dục ở đây tốt hơn nhiều so với trong thôn chúng ta." Chị dâu Hàn lắc đầu nói: "Vẫn là nên đi học trường trong thôn thôi, nếu không chị với anh em đi làm đồng về không có người giúp nấu cơm, lại phải tự mình nấu ăn."
"Cũng đúng." Trần Nhu gật đầu nói.
"Hôm nay chị ngồi xe chú Lừa vào thành, bà già kia cũng mang rất nhiều đồ đến gửi, nào là một rổ trứng gà to, khoảng bảy tám cân, chắc là toàn bộ số trứng để dành cả tháng, còn có một con gà mái già, rồi thì mấy thứ như dưa chuột, đỗ, củ cải trắng, .. Thật đúng là như sợ con trai yêu quý của bà ấy bị đói!" Chị dâu Hàn nhỏ giọng kể lể với cô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận