Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 450: Ăn Trộm, Lừa Đảo

Chương 450: Ăn Trộm, Lừa ĐảoChương 450: Ăn Trộm, Lừa Đảo
Trân Nhu đều quen rồi, nói: "Thịt dê của nhà Lệ Hoa, chú ba vẫn phải tự mình về lấy, dạo này xe của nhà em phải đi suốt, nhà của anh ba em cũng bận gửi hàng, cũng không có thời gian chở hàng giúp chú ấy."
"Đương nhiên là muốn để chú ấy tự đi lấy rồi, chú Quốc Minh cũng nhờ chị chuyển lời với chú ấy là bao giờ chú ba về lấy thì chú ấy mới thịt dê." Chị dâu Hàn nói.
"Chú Quốc Minh cũng biết thịt dê à." Trần Nhu cười nói
"Việc này có gì khó chứ, nếu không phải chị và anh cả em cấy nhiều lúa như vậy, chị đều muốn nuôi thêm dê, cực kỳ dễ nuôi." Chị dâu Hàn nói.
Trần Nhu nói: "Đến lúc đó thịt dê, chị nên mua nhiều một chút về ăn, thịt dê có hàm lượng dinh dưỡng cao."
"Hôm nay chị cũng định đi mua một cái chân dê!” Chị dâu Hàn nói như vậy.
"Đắt vậy chị cũng thật dám ăn." Trần Nhu cười nói.
"Hơn nửa đời vất vả, hiếm khi năm nay mùa màng bội thu, chị phải làm một bữa ăn cho đã!" Chị dâu Hàn nói.
Ở chỗ này giúp đỡ bán hàng, tiện thể kể chuyện xảy ra gần đây trong thôn, như là chuyện nhà họ Mã gần nhà ở quê của Trần Nhu.
Người khác càng lớn tuổi càng xem rõ mọi việc, nhưng hai vợ chồng ông Mã bà Mã càng lớn tuổi lại càng hồ đồ, đến bây giờ hai ông bà già còn muốn đến sống cùng Chu Trân với Mã Đại Phát.
Nhưng việc này sao có thể xảy ra được? Chu Trân đâu có ngốc, sao có thể đồng ý việc này.
Năm đó tách hộ khẩu đã nói rõ, hai vợ chồng già ở cùng con út, về sau anh cả cho một chút lương thực và tiền, giao lương thực và tiền nhiều năm như vậy rồi, bây giờ lại nghĩ muốn đến ở, ăn nhà hai người họ?
Năm đó tách hộ khẩu đều có người lớn đứng ra làm chứng, hiện giờ muốn lật lọng cũng không có cửa đâu.
Kể xong chuyện này, chị dâu Hàn lại nói chuyện khác, nói là: "Hôm qua chị nghe được một số tin đồn, hình như bên nhà mẹ em xảy ra chuyện gì đó?”
"Việc gì vậy?" Trân Nhu vội hỏi.
"Hình như là có kẻ điên muốn đến phá hoại sản xuất nhưng bị mấy con chó anh ba em nuôi cắn bị thương." Chị dâu Hàn nói.
"Còn có việc này?" Trần Nhu vội nói.
"Bây giờ đang rảnh rỗi, mẹ em chắc sẽ vào thành thăm em, đến lúc đó em hỏi mẹ em xem sao." Chị dâu Hàn nói. Miệng chị dâu Hàn thật là thiêng, buổi sáng vừa nói, buổi chiều mẹ của cô đã vào thành thăm cô, mang theo bánh chưng bà làm đến cho mấy đứa cháu ngoại ăn.
Chị dâu Hàn cười vô cùng vui vẻ: "Buổi sáng con còn mới nói với em dâu là thím chắc sắp vào thành thăm em ấy, không ngờ buổi chiều thím liền đến rồi.
"Chị dâu Trần Nhu, con cũng đến đây chơi mấy ngày à?" Mẹ Trần cười nói.
"Vâng ạ, con đến ăn cơm nhà đại gia." Chị dâu Hàn cười nói.
Mẹ Trần nghe vậy bật cười.
Trần Nhu cầm lấy rổ nói: "Còn phải xách theo một đoạn đường, lần sau mẹ đến đừng xách gì theo nữa, nếu mẹ muốn làm đồ ăn ngon cho bọn nhỏ, thì ở đây nguyên liệu con có đủ, đến đây nấu cho bọn nhỏ cũng như nhau cả."
"Con cứ nói quá lên, chỉ là rổ bánh chưng, cũng không nặng øì nhiều." Mẹ Trần không chút để ý nói.
"Con nghe chị dâu nói, nhà mình hôm qua có trộm?" Trần Nhu đưa cho chị dâu Hàn một miếng bánh sau đó mới quay sang hỏi mẹ cô.
"Là con của dì ba nhà con, tên trộm nhà họ Trần!" Mẹ Trần cười lạnh nói.
"Nhà chồng của dì ba?" Trần Nhu nhíu mày hỏi: "Là ai?" "Còn có thể là ai, chính là tên khốn nạn Trần Ai HỈ, sang nay bố con cầm gậy qua bên đó, đánh cho thẳng vô lại đó một trận!" Mẹ Trần nói.
"Tên đó cũng coi như là bị dì ba nuông chiều, nuôi thành phế vật." Trần Nhu sắc mặt lạnh lùng nói.
Bố cô là con thứ, bên trên có anh cả, phía dưới có em út.
Một gia tộc lớn như Trần gia, lại xuất hiện tam phòng Trần Ái HỈ chuyên ăn trộm, lừa đảo, là lưu manh nổi tiếng trong thôn, không chỉ thích trộm đồ, danh tiếng cũng vô cùng kém.
Nhưng mà không ngờ được, lần này lại dám đến ăn trộm nhà bố mẹ cô.
"Tối hôm qua, may cho nó là anh ba con đến nhanh, không thì người đều bị nâng ra ngoài, coi hai con chó săn nhà mình nuôi là làm cảnh sao!" Mẹ Trần nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận