Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 451: Da Bọc Xương

Chương 451: Da Bọc XươngChương 451: Da Bọc Xương
"Ngay cả người nhà mình cũng muốn trộm, cái này thật đúng là tương lai đầy hứa hẹn!" Chị dâu Hàn nói.
"Còn phải nói." Mẹ Trần nói: "Trước kia khi nó đói đến da bọc xương, mẹ thấy thương, cho nó nửa củ khoai lang luộc, khi đó còn nghèo nàn, các anh con còn không có gì để ăn!"
Hôm qua bà cũng đi theo, đứng ở cửa mắng một trận, đứa em dâu kia của bà còn không biết xấu hổ đi ra xin tha nói cũng không mất cái gì!
Nếu là người khác, khẳng định sẽ không để yên xử lý như vậy, loại chuyện này nhất định phải gọi điện báo rồi giao cho cảnh sát xử lý.
Nhưng đến cùng vẫn là phải để ý tình cảm thân thích, phải cho cơ hội sửa sai, nếu không thì dù nhà bà có lý nhưng trong thôn cũng sẽ trở thành vô lý, sẽ bị cho rằng làm quá tuyệt tình, đó nhưng là cháu trai của họ.
Nhà họ Trần để ý tình cảm thân thích nhưng mà Hàn Quốc Bân lại không định để yên như vậy, trực tiếp mời cảnh sát Trần đến.
Cảnh sát Trần dẫn theo đồng đội đến thôn.
Dì ba Trần bị doạ suýt thì ngất ra đó, bà ấy cho rằng cảnh sát đến là để bắt con trai vào tù, mang đi xử bắn!
Không chỉ bà ấy mà ngay cả chú ba Trần cũng nghĩ thế, còn có bản thân Trần Ai Hi cũng nghĩ thế, mặt bị doạ đến trắng bệch.
Mấy năm trước, thôn bên cạnh của bọn họ cũng có mấy người bị đem đi xử bắn, lúc đó ở trong thời kỳ trừng trị nghiêm phần tử xấu, có thể nói là một chút đều không lưu tình.
Vì vậy đến bây giờ, mọi người nhìn thấy cảnh sát, sắc mặt đều sợ đến trắng bệch.
Nhưng mà cảnh sát Trần cũng không bắt người đi, hỏi rõ tình hình sự việc, sau đó lập biên bản cảnh cáo.
Hàn Quốc Bân đưa họ ra về, mới vào nhà ngồi nói chuyện cùng bố vợ và các anh vợ.
Một lúc sau, bác cả Trần cùng chú ba Trần đều đến đây.
Bác cả Trần biết việc lần này đứa cháu kia của mình làm sai, nhưng mà trực tiếp mời cảnh sát đến như vậy, việc này không khỏi có chút nghiêm trọng?
"Quốc Bân bây giờ làm ăn phát đạt, ngay cả thân thích trong nhà cũng không nể mặt sao!" Chú ba Trần nhìn Hàn Quốc Bân nói.
Hàn Quốc Bân nhìn ông ta nói: "Chú ba đây là cảm thấy, cảnh sát không bắt Trần Ái Hi đi chính là do ta không nể mặt người nhà sao?"
Chú ba Trần nói: "Việc lần này, bố vợ của cháu đánh cho nó một trận rồi!" "Vậy nên lần này cảnh sát mới không bắt anh ta đi, nếu không lần này cháu sẽ kiện anh ta tội cướp của giết người, đúng lúc thành phố đang có lệnh nghiêm phạt, bây giờ mà bị bắt chính là xử bắn tại chỗ!" Hàn Quốc Bân nhìn ông ta nói.
Việc lần này Hàn Quốc Bân sao có thể cho phép bỏ qua như vậy, có một lần sẽ có lần thứ hai, bố vợ anh cùng với các anh vợ là người trong gia tộc, không thể làm khác được, chỉ có thể để chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không, nhưng mà anh là con rể, anh sao phải nể mặt chú ba nhà họ Trần chứ?
Vai người xấu này cứ để anh làm, cũng chặt đứt ý nghĩ xấu xa của người khác.
Chú ba Trần tức đến mặt mũi run rẩy, bác cả Trần vội nói: "Đều là người một nhà, có việc gì cũng bình tĩnh mà nói."
"Lần này, do Trần Ái Hỉ là lần đầu vi phạm, cũng bị bố cháu đánh nên cháu tha cho nó một lần, nếu có lần thứ hai, ăn trộm, trộm đến người nhà mình, cháu sẽ đưa nó đến trong tỉnh thử một chút!" Hàn Quốc Bân lạnh mặt nói.
Trước kia, Hàn Quốc Bân đối mọi người đều khách sáo lịch sự, nhưng lần này, vẻ mặt lạnh lùng, xử lý quyết đoán.
Khiến cho mọi người biết, con rể của ông Trần cũng không phải người dễ bắt nạt, người ta rất bản lĩnh đâu! Đây không phải có bản lĩnh thì là gì, có năng lực như thế, còn có thể khiến Trần Ái Hỉ bị bắt nạt đến không dám nói gì?
Chú ba Trần nhìn ông Trần ngồi bên cạnh không nói gì, mặt trầm xuống, tức giận bỏ đi.
Đi thì đi thôi, Hàn Quốc Bân lại không cần thiết phải giữ ông ta làm gì.
Bác cả Trần thở dài nói: "Đều là người một nhà."
Hàn Quốc Bân cùng bố vợ, mẹ vợ là người một nhà, nhưng lại không phải người một nhà với hai nhà bọn họ, nghe vậy cũng chỉ khách sáo nói: "Đúng vì đều là người một nhà nên mới xử lý vậy, bằng không việc này sẽ không kết thúc dễ dàng như vậy đâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận