Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 463: Trở Về Ngay

Chương 463: Trở Về NgayChương 463: Trở Về Ngay
Mẹ Tống nói: "Con từ từ đã." Sau đó nhìn hai đứa con trai, hỏi: "Hôm nay Quốc Lâm có thái độ gì?"
"Chẳng có thái độ gì cả, hôm nay nhìn thấy chúng con thì có vẻ không muốn tiếp đón cho lắm." Tống nhị ca nói.
"Nếu là trước đây chúng con tới thì kiểu gì cũng sẽ cắt cho một miếng thịt, hôm nay tới sợi lông heo cũng chẳng có cho, theo con đánh giá thì khả năng lớn là không muốn sống chung với em gái nữa." Tống tam ca cũng nói.
Tống Hiểu Ngọc không nín được, lại bật khóc hu hu: "Con.. con không cố ý ghét bỏ anh ấy, cũng không cố ý cãi nhau với anh ấy..."
"Được rồi, nếu sớm biết trước đã chẳng làm, mau lau bỏ hai hàng cứt mèo kia đi, sau đó về trong thôn!" Mẹ Tống nói.
"Vê... về trong thôn làm cái gì ạ?" Tống Hiểu Ngọc hỏi.
"Quốc Lâm đã bắt đầu suy nghĩ không muốn sống cùng con nữa, con cứ như vậy đi về thì có tác dụng gì? Tìm nó để khóc lóc sao? Mau mời mẹ chồng con qua nhà ở, hầu hạ chiếu cố mẹ chồng cho tốt, làm mẹ chồng con thấy thoải mái dễ chịu, hiểu không? Mẹ Tống nói.
Tống Hiểu Ngọc ngẩn người, sau đó vội bảo: "Con... hiện tại con trở về ngay!"
Sáng sớm hôm nay, Hàn Quốc Lệ cũng là từ chỗ Trần Nhu nghe được chuyện nhà em trai mình, thế là cũng bắt đầu sốt ruột.
Trần Nhu nói: "Hiện tại chuyện gì cần xảy ra cũng đã xảy ra rồi, cô ba, cô bình tĩnh một chút, kiểu gì cũng sẽ có một cái biện pháp xử lý."
"Chị không biết tính tình Hiểu Ngọc, việc này khẳng định nó sẽ không để yên đâu." Hàn Quốc Lệ không khỏi nói.
"Vậy hiện tại cô tới đó thì có tác dụng øì?" Trần Nhu hỏi.
Chị dâu cả cũng không vội vàng về quê nữa mà tới đây bán bánh bao đỡ, nói: "Đúng vậy đấy, cô ba cứ biết thôi là được, chờ lát nữa bên này hết việc chị với cô lại đi qua đó, hiện tại không có gì phải sốt ruột cả, hai đứa trẻ đã lớn như vậy rồi, chẳng lẽ chỉ vì chút chuyện bẻ gió bắt bóng mà gia đình đổ vỡ được hay sao?"
Vì thế cũng chỉ có thể ở lại bán bánh bao.
Nhưng mà hôm nay bánh bao làm cũng tương đối nhiều, bởi vì hôm nay là chủ nhật, mọi người đều nghỉ hơn nữa chị dâu cả cũng ở nên đã nhào rất nhiều bột làm vỏ bánh, cũng đã băm rất nhiều nhân.
Bán thẳng tới 10 giờ mới tính là xong việc, chờ dọn đẹp xong tiệm bánh bao thì cũng vừa khéo tới 10 rưỡi rồi. "Vậy chị cả, hai người đi qua đó đi, em đi giúp đỡ Quốc Bân." Trần Nhu tiễn thím Hà đi rồi quay lại nói với hai người.
Chị dâu cả và Hàn Quốc Lệ liền đi tới đó.
Lúc này còn chưa có bán xong thịt heo, một mình Hàn Quốc Lâm trông sạp, Hàn Tư cũng tới nhà bác hai nó xem tỉ vi, sạp thịt của hắn còn dư lại một chút, ước chừng sẽ bán đến giữa trưa.
Càng ngày càng sắp đến cuối năm, chuyện làm ăn cũng tốt lên không ít.
"Chị dâu, chị, sau hai người lại tới đây?" Hàn Quốc Lâm nhìn thấy hai người thì hỏi.
"Chú còn dám nói, chú gây ra chuyện này, còn làm cho Hiểu Ngọc tức giận tới bỏ vê nhà mẹ đẻ luôn, chiều nay chú phải tới đó đón em ấy trở vê!" Hàn Quốc Lệ nói.
"Đón cái gì mà đón, nếu cô ta muốn về thì đã tự về rồi, còn nếu cô ta không muốn trở về nữa, thì ở nhà mẹ đẻ luôn đi!" Hàn Quốc Lâm nói.
Tối qua hắn cũng tự ngẫm lại bản thân mình, xác thực hắn và Mai Tử có chút gần gũi quá, bằng không cũng không khiến cho Mai tử hiểu nhầm như vậy.
Nhưng mà từ đầu tới cuối hắn không có chút tâm tư nào, kể cả hắn cảm thấy Mai Tử làm người không tồi, ôn nhu hiền huệ, cảm thấy chồng trước của cô ta làm chuyện có lỗi với cô ta, cô phụ cô ta.
Nhưng cảm thấy thế cũng chỉ là cảm thấy, từ đầu tới cuối đều không có chút nào quá mức với nhau cả.
Hàn Quốc Lâm cũng không tính toán có gì liên quan tới Mai tử nữa, còn mười đồng tiền kia bỏ cũng được.
Thế nhưng mâu thuẫn giữa hắn và Hiểu Ngọc, lại thực sự tồn tại, lần này bộc phát ra ngoài, hắn không có ý định thoái nhượng nửa phần.
Con trai lớn đã nói, hai anh em nó đều đã chuẩn bị tốt tâm lý nếu hai người họ ly hôn, bởi vì bạn học cùng lớp của con trai nhỏ cũng từng có ba mẹ ly hôn như vậy rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận