Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 468: Đưa Chuyện

Chương 468: Đưa ChuyệnChương 468: Đưa Chuyện
Vốn dĩ chị còn đang nén giận đây này. Kể cả cha chồng có tự mang lương thực tới đây đi chăng nữa thì chị cũng chẳng muốn dính dáng đến, nếu không về sau việc đến đây ăn sẽ thành thói quen mất! Sao chị phải làm thế chứ?
Bây giờ còn nghe nói cô em dâu Tống Hiểu Ngọc này vậy mà lại có được thanh danh tốt, sao chị có thể đồng ý cho được. Đừng có mà mol
Quả nhiên vợ Đại Quý và vợ Xuyên Tử bị hai chữ 'ly hôn' chuyển dời sự chú ý, lập tức hỏi han xem có chuyện øì.
Hàn đại tẩu một chút cũng chẳng thèm giấu giếm, trực tiếp nói hết chuyện của Tống Hiểu Ngọc ra: "Từ sau khi vào trong thành, cô ta càng ngày càng sống tốt. Nơi ở có ta em chồng ba của tôi tìm giúp, sạp thịt thì có chú hai nhà tôi giới thiệu cho làm, nhà họ Tống của cô ta thì có gì cơ chứ? Thế nhưng cô em dâu ba này của tôi thực sự rất giỏi, hoàn toàn chướng mắt công việc ở sạp thịt mà chú hai giới thiệu cho, chê việc này làm mất mặt. Chú ba nhà tôi ngày nào cũng phải bán thịt heo, thực sự vô cùng bận rộn, vậy mà ngay cả một bữa cơm cô ta cũng chẳng thèm nấu cho chú ấy. Trước giờ toàn là con trai của cô ta nấu cơm rồi đưa qua cho ba nó, sau đó lại tự ăn cơm rồi tự đi học. Ngày nào cô ta cũng chỉ biết ngồi trong nhà tìm việc, hết chê chồng không có tiền đồ lại tới chê thành tích của con trai không tốt khiến cô ta không nở mày nở mặt được. Lần này còn làm loạn một trận to hơn nữa, nói chú ba nhà tôi nuôi người phụ nữ khác bên ngoài!"
"Không thể nào, chú ba nhà cô nuôi người phụ nữ khác bên ngoài ư? Tôi thấy chú ba nhà cô ở trước mặt vợ mình lúc nào cũng chỉ cúi đầu khom lưng thôi mà." Vợ Xuyên Tử kinh ngạc nói.
"Thì đương nhiên là không thể nào rồi! Cả thôn đều biết chú ba nhà tôi chính là nô tài của cô ta, đây chẳng phải là do cô ta tự mình tưởng tượng lung tung hay sao? Thế nhưng chú ba nhà tôi không nhịn nổi cô ta nữa, lần này còn muốn ly hôn với cô ta, các cô đoán thử mà xem? Vậy mà hai đứa cháu trai kia của tôi chẳng đứa nào muốn đi theo mẹ cả, đều muốn đi theo ba hết, thậm chí chúng còn khuyên ba mẹ mình ly hôn nữa cơ!" Hàn đại tẩu nói.
"Những chuyện này sao chưa nghe nói thế?" Vợ Đại Quý hỏi.
"Em dâu hai của tôi là người kín miệng, chưa bao giờ nói những việc này với người khác. Nếu không phải bây giờ lớn chuyện đến mức này, tôi lại đúng lúc qua đó thì bây giờ ngay cả tôi có khi cũng chẳng biết ấy chứ!" Hàn đại tẩu hu lạnh nói: "Nhưng đúng là lợi hại thật đấy, hiện giờ khiến chú ba nhà tôi muốn ly hôn với cô ta để ai lo phận nấy rồi mới biết sợ. Nhất định là do nhà mẹ đẻ của cô ta bên kia chỉ cách, bằng không các cô thấy cô ta có thể đón lão thái thái về bên đó hay không?" Qua miệng Hàn đại tau thanh danh khó có được của Tống Hiểu Ngọc cũng tự động sụp đổ.
Ông Hàn cũng nghe nói đến chuyện tam phòng suýt chút nữa ly hôn, liền tự mình tới tìm nhà lão đại để xác nhận.
"Sao có thể là giả nữa chứ ạ? Lần này nếu không phải nhà mẹ đẻ của cô ta còn có chút thông minh mà chi cách này cho cô ta thì Tống Hiểu Ngọc đã trực tiếp phải thu dọn đồ đạc để cùng chú ba tới Cục Dân Chính ly hôn rồi. Chú ba đã hạ quyết tâm muốn ly hôn cùng cô ta, không muốn sống chung với cô ta thêm nữa. Hai đứa cháu trai cũng đều muốn ở với ba, không muốn đi theo người mẹ không đáng tin kia của chúng đâu!" Hàn đại tẩu nói.
Hàn đại ca vẫn rất phúc hậu, thấy sắc mặt cha mình thay đổi liền nói: "Mẹ đã qua rồi mà. Có mẹ ở đó thì lão tam sẽ không ly hôn với em dâu ba đâu, cha cứ yên tâm đi ạ."
Lúc này ông Hàn mới thoáng yên lòng.
Ngày hôm sau Trần Nhu mới nghe được chuyện trong thôn từ miệng chú lái xe lừa chở hàng hóa tới đây.
Trần Nhu còn có thể tưởng tượng được bộ dáng tức giận kia của đại tẩu, cô dở khóc dở cười nhưng cũng không nói thêm øì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận