Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 470: Tình Cảm

Chương 470: Tình CảmChương 470: Tình Cảm
Chẳng qua anh sẽ không nói chuyện này ra.
Lõa Dương cũng là người làm buôn bán, nói rõ ràng ra cũng không hay lắm.
Lão Dương cũng chấp nhận được thu nhập này, chính anh cũng đã là vạn nguyên hộ từ sớm nên chẳng thấy có gì đặc biệt.
"Sang năm nếu nhập xong hàng từ những gia đình tự nuôi heo, chúng ta sẽ có thể lại mở thêm một xưởng thịt khô, đến lúc đó thu nhập nhất định sẽ càng tăng lên." Lão Dương nói.
"Nếu nhập được lượng thịt kia, tôi còn muốn mang thịt khô của chúng ta bên này đưa qua tỉnh thành nữa." Hàn Quốc Bân nói.
"Việc đó cũng không dễ đâu." Lão Dương nghe vậy không nhịn được động tâm. Nói gì đi chăng nữa, nếu có thể mở rộng việc buôn bán đến như vậy thì đương nhiên là quá tốt rồi.
"Đường xá bên ngoài tôi đều rõ hết rồi. Nhưng hiện tại cứ vậy trước đã, về sau chờ xử lý xong lại bàn tiếp sau." Hàn Quốc Bân nói.
Lão Dương gật gật đầu.
Chờ đến lúc chiều tối Hàn Quốc Bân trở về liền nhân tiện mang theo một cái đầu heo về nhà.
Trần Nhu không biết xử lý đầu heo lớn như vậy nhưng mẹ Trần thì biết. Bà nhìn thấy cái đầu heo này thì đôi mắt lập tức tỏa sáng.
"Anh cứ đến nhà tắm để tắm rửa trước đi, đợi lát nữa lại trở về ăn cơm sau." Trần Nhu nói. Đi qua trại heo bên kia nên lúc về nhà cả người anh đều có mùi.
Hàn Quốc Bân liền qua nhà bên cạnh rủ công an Trần đi cùng. Công an Trần vẫn chưa muốn đi lắm, hai ngày trước anh ấy vừa mới tắm qua rồi, thế nhưng Mã Ngọc Linh lại cầm quần áo tới rồi trực tiếp tống cổ anh ấy đi tắm.
"Sao tôi lại cảm thấy anh bận rộn đến vậy luôn nhỉ. Trừ bỏ mấy cái cửa hàng kia thì anh còn có khoản thu từ nơi khác nữa à?" Công an Trần và Hàn Quốc Bân cùng tới nhà tắm, hai người vừa kỳ lưng cho nhau vừa trò chuyện.
"Cùng người khác mở một trại nuôi heo, cũng chỉ có vậy nữa thôi." Hàn Quốc Bân nói.
Công an Trần tặc lưỡi nói: "Anh cũng giỏi thật đấy"
Ba cửa hàng còn cả một trại nuôi heo, người hàng xóm này chắc hẳn là vạn nguyên hộ nhỉ? Rốt cuộc cửa hàng uốn tóc và cả cửa hàng trang phục kia của vợ anh một tháng cũng thu được gần 700, sau một năm chắc cũng đạt đến vạn nguyên hộ.
Hàn Quốc Bân để anh ấy kỳ cho mình trước xong lại kỳ cho anh ấy, hai người tắm rửa sạch sẽ rồi mới về nhà.
Công an Trần vừa về nhà đã ngửi thấy hương thơm.
"Vợ à, mùi thịt ở đâu ra vậy?" Công an Trần hỏi.
"Chanh Tử mang tới đây hiếu kính người cha nuôi là anh đấy." Mã Ngọc Linh cười nói, còn cầm bình rượu tới rót một ly cho tên gấu lớn nhà mình: "Đây là thịt đầu heo, vừa ăn vừa uống rượu, thực sự rất hợp nhau đấy."
"Ba, nhanh lên đi, chỉ chờ mỗi ba thôi đấy. Con sâu thèm ăn trong bụng con đã ngọ nguậy từ lâu rồi nè." Trân Tiểu Bằng thèm thuồng nói.
"Ngồi xuống đi." Mã Ngọc Linh nói.
"Vợ à, em cũng ngồi xuống cùng ăn đi." Công an Trần nhìn vợ nói.
Mã Ngọc Linh vào bếp bưng một bát canh ra rồi cũng ngồi xuống.
Công an Trần vui vẻ uống rượu Ngũ Lương Dịch cùng với đồ nhắm là thịt đầu heo kho tàu. Hương vị này quả thực là ngon không chịu nổi.
"Vợ à, lần tới không cần mua rượu ngon như vậy cho anh đâu." Công an Trần cảm thấy mỹ mãn nói.
Hiện giờ Ngũ Lương Dịch đã tăng giá. Trước kia chỉ có 1 đồng tiền một bình, hiện giờ đã tăng lên không ít.
"Đây là mua cho anh uống mà." Mã Ngọc Linh nói.
"Mẹ con đây là thương ba đó, không muốn ba uống rượu dở. Ba à, ba cứ vụng trộm vui ve đi, về sau nếu con có thể cưới được người vợ như vậy thì dù đang nằm mơ con cũng có thể cười tỉnh." Trần Tiểu Bằng vừa nhét thịt vào trong miệng vừa nói.
"Thằng nhóc thúi, mới bao lớn mà đã nghĩ tới chuyện cưới vợ rồi!" Mã Ngọc Linh trừng mắt nhìn cậu.
"Hiện tại cũng nên nghĩ dần là vừa, về sau vào đại học là có thể tự lập gia đình của mình rồi, cũng nhanh thôi." Công an Trần mỹ mãn nói: "Chờ thằng nhóc này kết hôn thì để cho nó ra ở riêng đi, vợ à, đến lúc đó hai ta sẽ sống cuộc sống riêng của mình."
"Được." Mã Ngọc Linh gật đầu.
Trần Tiểu Bằng cảm thấy bản thân đã ăn no căng, ăn cẩu lương đến căng cả bụng.
Lúc này trong nhà Hàn Quốc Bân ở bên cạnh cũng ngửi thấy mùi thơm của thịt lan tỏa khắp cả nhà.
"Các anh chỉ tắm rửa thôi mà sao tắm lâu thế?" Trần Nhu hỏi.
Lần này hai người đi tắm mất tận nửa giờ, chắc các anh tập trung tắm đến mức quên cả thời gian.
Hàn Quốc Bân cười cười, nói: "Không chú ý nên tắm hơi lâu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận