Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 473: Van Mặn Nồng Như Ngày Đầu

Chương 473: Van Mặn Nồng Như Ngày ĐầuChương 473: Van Mặn Nồng Như Ngày Đầu
Mùng mười tháng Chạp, Lý Đại Nguyên từ tỉnh thành bên kia trở lại, cũng mang theo TV lớn về cho Hàn Quốc Bân.
Sau khi thanh toán xong xuôi với Lý Đại Nguyên, Hàn Quốc Bân bảo Lư Đản khi lái xe về quê nhập hàng thì tiện thể mang TV qua cho Trần tam ca luôn.
Lý Đại Nguyên lấy tiền chở đồ của Hàn Quốc Bân, nhưng Hàn Quốc Bân cũng không thể để người anh em này làm không công như vậy nên anh tặng cho Lý Đại Nguyên một cái chân dê. Lý Đại Nguyên rất cao hứng, cười nói: "Đúng lúc gần đây đang hơi yếu, dùng để bồi bổ chút vậy."
Hàn Quốc Bân nói: "Lần trước vẫn còn chưa chừa à?"
"Chừa rồi mà, lần sau sẽ không bắt được anh đây nữa đâu." Lý Đại Nguyên liền cười nói.
Còn vì sao mà không bắt được anh ta thì Hàn Quốc Bân không hỏi nữa bởi vì cuối năm khá bận. Anh bảo Lý Đại Nguyên nếu Tết có rảnh thì qua đây uống trà, cũng không ngồi lâu với anh ta nữa.
Bận rộn từ đầu tháng Chạp đến tận hai sáu hai bảy mới xong. Hôm nay là 27, tiệm tạp hóa không mở cửa mà tiệm bánh bao cũng không.
Chỉ còn lại Thiết Đản và vợ Thiết Đản ở cửa hàng lương thực bên kia, nơi này sẽ mở đến tận ngày 29.
Ngày hai bảy bọn nhỏ về quê trước, mẹ Trần cũng ở đến tận bây giờ mới về, Lư Đản lái xe đưa mấy bà cháu trở về.
Hàn đại tẩu và Chu Trân các nàng liền tới đây, cùng mấy đứa nhỏ Hàn Hàng, Hàn Chu, Chanh Tử dọn dẹp trong nhà trước.
Trần Nhu và Hàn Quốc Bân vẫn chưa về quê vội. Hai vợ chồng cũng không nấu cơm mà trực tiếp qua nhà bên cạnh ăn cơm cùng công an và Trần Mã Ngọc Linh.
Hiện giờ quan hệ của hai nhà thực sự rất tốt, ăn xong liền cùng xem TV Mã Ngọc Linh nói: "Nhà hai người vắng thế này, ăn tết cũng chẳng náo nhiệt."
"Qua mùng hai sẽ về quê sau." Trần Nhu cười nói.
Mỗi năm bọn họ về quê ăn tết cũng không lâu, chỉ có vài ngày. Mùng hai qua thăm nhà mẹ đẻ xong thì mùng ba mùng bốn sẽ về thành luôn, đương nhiên cũng có lúc tận mùng năm mới về.
"Vậy nhớ về đây sớm nhé, đến lúc đó cùng nhau đi xem điện ảnh rồi chụp ảnh chung. Nhà tôi năm nào cũng phải đi chụp ảnh gia đình." Mã Ngọc Linh nói.
"Vậy đến lúc đó cùng nhau đi." Trần Nhu nói.
Ở bên này chơi thêm một lúc, hai vợ chồng liền về nhà mình. Ba chú chó trong nhà đều đã được cho ăn no. Đây đều là những chú chó khôn ngoan cảnh giác, giao cho chúng nó trông nhà rồi thì chẳng phải lo lắng gì nữa.
Hàn Quốc Bân nói: "Bọn nhỏ vừa về quê thì trong nhà liền trống rỗng. Đây có phải cuộc sống tương lai của hai vợ chồng mình vào hai mươi năm sau không?”
"Chẳng cần đến hai mươi năm sau, chỉ khoảng mười năm nữa thôi. Chờ lão tứ vào đại học, đến lúc đó trong nhà chỉ còn lại đúng hai chúng ta." Trần Nhu nói.
Hàn Quốc Bân nói: "Anh bắt dau muốn sinh thêm đứa nữa rồi đấy."
Trần Nhu: ".. Sinh bao nhiêu cũng vậy mà thôi, một khi đã lớn thì đều phải tự mình bay đi tìm cuộc sống mới."
"Vợ à, về sau bọn nhỏ đều bay đi hết rồi, trong nhà chỉ còn lại mỗi chúng ta thôi." Hàn Quốc Bân ôm cô, cảm tính mà nói.
Trân Nhu cười, trừng mắt nhìn anh: "Sang năm đã 42 tuổi rồi, sao vẫn làm bộ dáng này không biết."
Hàn Quốc Bân lập tức đè cô xuống. Cửa bên ngoài đều đã đóng, hai vợ chồng bắt đầu đùa nghịch trên sô pha.
Không lâu sau, Hàn Quốc Bân liền bế cô vợ yểu điệu của mình lên, trực tiếp tắt đèn rồi đi vào phòng. Ngày hôm sau Lư Đản liền tiếp tục lái xe chở người, đưa bà nội và con gái của anh trai cậu về quê. Hai anh em Hàn Tư Hàn Bác cũng cùng trở về luôn.
Hàn Quốc Lâm đạp xe đạp đưa Tống Hiểu Ngọc đi mua sắm đồ tết, sau đó hai vợ chồng lại đạp xe đạp về nhà.
Hàn Quốc Bân và Trần Nhu tới cửa hàng lương thực bên này hỗ trợ Thiết Đản. Mãi đến tận ngày 29 mới tuyên bố nghỉ phép, nghỉ đến mùng bảy năm sau mới tiếp tục về đây mở cửa buôn bán.
Năm nay điều kiện còn tốt hơn so với năm trước, mỗi nhà đều có thành công riêng.
Hàn Quốc Bân lái xe, Trần Nhu ngồi trên ghế phụ, hai anh em Thiết Đản và Lư Đản thì ngồi phía sau. Bốn người cứ như vậy lái xe về nhà.
Về ba chú chó trong nhà, năm trước đã nhờ Hàn Quốc Lệ qua cho ăn rồi nên năm nay liên đem việc này giao cho Trần Tiểu Bằng.
Mã Ngọc Linh và công an Trần cũng bảo bọn họ cứ yên tâm, nhất định sẽ giúp đỡ trông coi nhà cửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận