Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 474: Tet Den

Chuong 474: Tet DenChuong 474: Tet Den
Đặc biệt là Mã Ngọc Linh, ăn tết không tới thăm nhà chồng bên kia, quan hệ với hàng xóm xung quanh cũng chẳng ra sao, trừ bỏ mùng hai phải về nhà mẹ đẻ thì cô đều ở nhà xem TV Dù sao thì cả cửa hàng uốn tóc cũng như cửa hàng trang phục đều đã đóng cửa. Thật ra cũng có chút quạnh quẽ.
Nhưng quê Trần Nhu thì thật sự rất náo nhiệt.
Ngày 29 có thể không náo nhiệt hay sao? Lúc Trần Nhu về tới nhà thì cả trong nhà và ngoài sân đều đã được dọn dẹp sạch sẽ.
Mấy người Hàn đại tẩu đã tới đây dọn dẹp giúp, nhiều người thì đương nhiên tốc độ sẽ nhanh.
Lúc này Trần Nhu bảo bọn nhỏ xách quà Tết mang đến cho các nhà, túi quà gồm có một bao đường đỏ, một bình sữa mạch nha và cả đường thập cẩm.
Hơn nữa Hàn đại tẩu cũng rất tri kỷ, ngày hôm qua chị đã chuẩn bị sẵn bột cho cô nên hôm nay Trần Nhu vừa về thì có thể trực tiếp làm bánh bao luôn.
Lúc Hàn đại tẩu cầm mấy miếng đậu hủ nhà mình làm tới đây, Trần Nhu đúng lúc đang cán bột. Hàn đại tẩu mang cho cô không ít bột, cô chỉ giữ một ít lại để làm bánh bao còn đâu thì đem đi làm văn thắn hết.
Nhìn thấy Hàn đại tẩu tới đây, Trần Nhu cười nói: "May mà có bột chị dâu mang qua cho em, bây giờ em vừa về là có thể làm luôn rôi."
"Có gì đâu." Hàn đại tẩu cất đậu hủ đi rồi lấy một con dao tới, bắt đầu vừa giúp cô băm nhân vừa nói chuyện: "Chị thấy hai anh em chúng nó mang không ít tiền lương về đúng không?"
"Cuối năm bận rộn rồi, cho bọn chúng chút trợ cấp." Trần Nhu nói.
Hàn đại tẩu cười nói: "Còn đưa trợ cấp gì chứ, tiền lương ngày thường đã rất cao rồi."
"Em nghe Chanh Tử nói là lão thái thái qua đó mắng chị?" Trần Nhu hỏi.
"Tết nhất bà ta không ngại đen đủi nhưng chị thì có đấy!" Hàn đại tẩu vừa băm nhân vừa nói: "Em không biết đâu, lúc lão thái thái kia về thì cả thôn đều khen nức nở. Nếu không biết thì còn tưởng em dâu ba là tiên nữ hạ phàm đấy!"
Bà Hàn mẫu vào trong thành ở lâu như vậy nên thực sự rất thư thái. Con dâu út còn mua cho bà hai bộ quần áo, ngay cả giày cũng đổi cho bà một đôi mới, bà Hàn có thể không khoe khoang sao?
Vậy nên cả thôn lập tức muốn khen ngợi.
Nếu là không có phải trước đây Hàn đại tẩu đã nói rõ thì người trong thôn nhất định sẽ khen hai câu, thế nhưng sự thật đã bị Hàn đại tẩu nói hết sạch ra rồi.
Không lâu sau đã có người hỏi bà Hàn: "Quốc Lâm thực sự muốn ly hôn với vợ nó à?" Đừng thấy ba Hàn qua đó ở lâu như vậy mà nhầm, trên thực tế bà cũng chẳng biết gì về chuyện này hết. Chờ đến khi biết được đây là do vợ lão đại bịa đặt gây sự, sao bà có thể bỏ qua cho chuyện này được?
Đương nhiên lập tức tới tận nhà mắng.
Thé nhưng Hàn đại tẩu cũng chẳng sợ bà ta, trực tiếp bảo bà trở về hỏi chú hai và cả Tống Hiểu Ngọc xem có phải họ từng náo loạn muốn ly hôn hay không!
"Em dâu ba sẽ ghi hận chị vụ này đấy." Trần Nhu lưu loát cán bột, nói.
"Ghi hận thì cứ ghi hận đi. Với cái tính nết kia của cô ta, dù đối xử tốt với cô ta thế nào đi chăng nữa, chỉ cần có một điểm không tốt thì cô ta sẽ lập tức ghét bỏ, sao chị phải quan tâm đến cô ta làm øì?" Hàn đại tẩu không cho là đúng: "Cài gì tốt cô ta đều vơ hết về mình, cái xấu thì bắt chị đây thu dọn hay sao? Xì, chị đây sao phải làm vậy chứ."
Trân Nhu cười cười: "Không phải chú ba đã tự mình tới chỗ chú Quốc Minh thu mua thịt dê sao. Cô ta tới tìm em bảo là để xe vận tải nhân tiện chở theo luôn, em lập tức từ chối bảo là xe không đủ chỗ, để chú ba tự mình đi đi."
"Mỗi lần xe vận tải đều chở nhiều hàng hóa như vậy, lấy đâu ra chỗ để chở theo thịt dê giúp cô ta chứ. Việc buôn bán của mình thì tự đi mà làm đi, đã vậy ngày nào cũng có rõ nhiều khách, cô ta kiếm tiền nhẹ nhàng quá mà!" Hàn đại tẩu hừ lạnh. "Thế nhưng thịt dê của chú Quốc Minh đúng là ăn ngon thật, Quốc Bân ăn rất ngon miệng." Trần Nhu nói.
"Chị đã ăn thử cái chân dê rồi, thực sự đúng là rất thơm." Hàn đại tẩu cười nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận