Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 479: Dựa Vào Cái Gì?

Chương 479: Dựa Vào Cái Gì?Chương 479: Dựa Vào Cái Gì?
Hiện giờ ông bà Mã đúng thật là chỉ còn hai bàn tay trắng, nhưng mà hiển nhiên là sống cùng với con trai và con dâu út cũng chẳng ra gì.
Đặc biệt là đứa con dâu út, ngày nào cũng ở nhà mắng chửi người, có ý tứ gì còn cần phải nói sao?
Đó chính là muốn đẩy hai ông bà già đó tới nhà anh chị cả.
Thật ra chồng Chu Trân cũng muốn đón người về, nhưng mà Chu Trân không cho, dựa vào cái gì mà bọn họ phải nuôi?
Mới ngày hôm qua Trần Nhu trở về còn gặp bà Mã cơ mà, nhìn có vẻ giờ hơn năm trước không ít, nhìn thấy cô về còn nói: "Mẹ chồng cô còn có phúc, cho dù có thế nào đi nữa thì cũng còn có đứa con dâu là cô nuôi."
Trần Nhu lúc ấy cười mỉa trong lòng, từ trước tới giờ cô chưa từng có ý định nuôi bố mẹ chồng, có muốn nuôi cũng chỉ có Hàn Quốc Bân, cô là con dâu chỉ cần làm là được, nên cô chu cấp số tiền kia cũng coi như tận tình tận nghĩa.
Còn chuyện mỗi năm Hàn Quốc Bân sẽ cho họ bao lì xì tiền bạc linh tinh, chính bản thân Trần Nhu cũng chưa từng cho, muốn cô nuôi càng không cần phải nói, sẽ không bao giờ có việc này.
Hiện tại ông bà Mã đều đã bắt đầu hối hận, muốn qua lại gần gũi hơn với vợ của con trai cả. Chang qua hiện tại hai vợ chông bọn họ đã bao nhiêu tuổi rồi? Chu Trân sẽ không đồng ý.
Những truyện như thế này ở trong thôn không phải chuyện hiếm thấy, nhưng mà còn thiên vị tới mức này, cho dù đều đã có tấm gương mà nhìn rồi nhưng vẫn cứ kiên trì cảm thấy đứa con mình thiên vị kia khẳng định sẽ hiếu thuận với mình.
Đề tài dời từ chuyện này sang chuyện vợ ai không an phận, nửa đêm lén lút trốn tới nơi không người thông đồng với anh trai chông.
"Người ta vừa mới gả về đây chưa tới một năm, đừng có vu khống người ta." Trần Nhu nói.
"Tôi không nói bậy, Xuyên Tử tận mắt nhìn thấy như vậy sau đó về kể với tôi." vợ Xuyên tử nhỏ giọng nói: "Vào cửa đã lâu như vậy rồi mà vẫn chưa có tí tin vui nào, Xuyên tử còn nói trước kia từng bị trâu đá sợ là lớn lên không bình thường lắm cho nên mới tìm anh chồng mình mượn giống."
"Nửa đêm để Xuyên Tử thấy được, khẳng định là không cần phải nói." Vợ Đại Quý chắc chắn mà nói: "Nhưng mà sao Xuyên Tử lại nhìn thấy? Giờ đó hắn đi đâu?"
"Mấy người bọn họ muốn tụ tập." Vợ Xuyên Tử nói.
Ch Trân nói với Thái Lệ Hoa: "Lần trước tôi nhìn thấy cô có nhớ rõ không? Cô ta và anh chồng mình đi rất gần nhau, nếu mà người không biết còn tưởng hai người bọn họ là vợ chồng, lúc ấy tôi còn nói thầm với cô vậy mà cô còn mắng tôi đừng nói vậy."
Thái lệ Hoa gật gật đầu, xác thực có chuyện như vậy.
"Tình huống này thật sự xảy ra hả? Hai người bọn họ cũng thật trắng trợn!" Chị dâu cả vô cùng kinh ngạc, lại không nhịn được nói: "Tôi thấy Người như Thái Đại Trung rất thành thật cơ mà, vậy mà dám ngủ với vợ của em trai mình là Thái tiểu Trung?"
"Cho dù một người đàn ông thành thật gặp chuyện này cũng biến thành người không thành thật, vợ Thái Tiểu Trung có cặp mông cong quyến rũ vô cùng, hai nhà còn ở chung nữa chứ!" Vợ Xuyên tử nói.
Trần Nhu liền không nói chen vào, vợ Xuyên Tử tuy rằng thích nói xấu người khác nhưng mà tin tức từ miệng cô thật sự rất chính xác, chuyện mà cô nói ra, trên cơ bản đều là thật sự.
Ít nhất là cho tới nay, cô chưa bao giờ nghe được tin tức không đúng sự thật từ miệng của vợ Xuyên TỬ.
Đám phụ nữ ngồi bên này chơi bài nói việc nhà, sau đó còn dẫn đề tài tới việc Hàn Quốc Lâm muốn ly hôn với Tống Hiểu Ngọc.
Trần Nhu muốn áp chuyện này xuống: "Trước đó gây chuyện cũng gây chuyện rồi, hiện tại hai người họ cũng đã hòa hợp." Chị dâu cả nói: "Đó cũng do cô ấy sợ, bắt đâu biết trợ giúp chồng làm việc, bằng không tôi cũng không để yên đâu."
Trần Nhu đút cho chị một miếng mứt bí đao, nói: "Tết nhất đừng nói những chuyện này, mứt bí đao này ăn nhiều một chút, đã mang tới đây rồi em không có ý định cầm về, ăn cho hết."
"Quá ngọt, ăn sắp bị ngọt tới khé cổ." Chị dâu cả ăn không ít, nói.
"Uống thêm vài ngụm nước trà thanh họng." Trần Nhu rót cho chị một ly trà, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận