Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 482: Học Hỏi Kinh Nghiệm "Làm gì khoa trương như em nói." Hàn Hàng nói. "Khoa trương gì đâu, em còn nghe nói anh đã

Chương 482: Học Hỏi Kinh Nghiệm "Làm gì khoa trương như em nói." Hàn Hàng nói. "Khoa trương gì đâu, em còn nghe nói anh đãChương 482: Học Hỏi Kinh Nghiệm "Làm gì khoa trương như em nói." Hàn Hàng nói. "Khoa trương gì đâu, em còn nghe nói anh đã
đánh vỡ kỷ lục của trường Nhất Trung chúng ta, trường ta còn chưa ai phá được kỉ lục 700 đâu." Hàn Tư nói: "Trường học khen thưởng anh cái gì vậy?"
"50 tệ với sách vở tài liệu học tập." Hàn Hàng nói.
Ông Hàn nghe được những lời này kích động đến thuốc lá cũng không thèm hút, ông biết cháu nội mình học tập tốt, về sau nhất định có tương lai rộng mở, nhưng không ngờ đến thằng bé còn có cơ hội thi đỗ vào trường đại học ở Bắc Kinh!
Bắc Kinh, đó là nơi nào? Đó là nơi mà người dân nhỏ bé như họ chỉ biết hâm mộ và không với tới, là nơi ở của các lãnh đạo quốc gial
"Đều là đứa bé ngoan, đều là đứa bé ngoan!" Ông Hàn kích động nói.
Tống Hiểu Ngọc ở bên cạnh nghe vậy, có chút mất mát, nhìn hai đứa con của cô, căn bản không có cơ hội thi đỗ đại học ở Bắc Kinh.
Nhưng mà hiện giờ cô cũng không dám mắng hai đứa con của mình, rút kinh nghiệm từ lần trước, nếu giờ mắng, con trai càng ghét cô hơn.
Hàn Quốc Bân không quan tâm mấy việc này, đang nói chuyện cùng Hàn Quốc Lâm. Hàn Quốc Lâm nghe anh hai mình nói xong thì ngây ngẩn cả người, đây không phải là việc tối qua Hàn Quốc Đảng đã nói sao?
"Anh chỉ nói ý kiến này cho em, nhưng cụ thể thế nào thì em với thím ba thảo luận với nhau." Hàn Quốc Bân nói, anh chỉ gợi ý vậy, việc còn lại đương nhiên là do hai vợ chồng họ tự bàn bạc với nhau, làm hay không làm phải xem bản thân bọn họ quyết định thế nào.
Sau khi nói xong Hàn Quốc Bân liền dẫn theo mấy đứa nhỏ đến chúc tết nhà chú hai chú ba.
Hàn Quốc Lâm thì vội vàng kéo Tống Hiểu Ngọc vào phòng, Tống Hiểu Ngọc đang không vui, xem hai đứa con của mình so với con người ta chẳng khác gì cát bụi, cô ấy có thể vui được sao?
Cho dù năm nay kiếm được rất nhiều tiền, so với mức thu nhập trung bình của toàn bộ huyện thành đã là thu nhập trình độ vừa rồi, nhưng vẫn cảm thấy không thoải mái, chẳng qua bây giờ cô không dám kêu ca phàn nàn như phía trước nữa, đều kìm nén ở trong lòng thôi.
Sau khi Hàn Quốc Lâm gọi vợ vào nhà thì mang chuyện anh hai nói với anh nói cho vợ nghe.
Tổng Hiểu Ngọc sửng sốt một hồi mới hỏi: "Sao anh hai bỗng nhiên đến nói chuyện này?"
"Không phải tự nhiên, chắc là hôm qua do Hàn Quốc Đảng nhắc đến nên anh hai mới nghĩ đến chuyện này, vì vậy đến hỏi xem em có ý tưởng gì về phương diện ý hay không, nếu có, anh ay có thể cung cấp hàng cho chúng ta, anh hai còn nói, đến lúc đó đưa anh đi lấy si giấm tương về bán cùng nhau." Hàn Quốc Lâm tự nhiên vui vẻ về việc này.
Anh cảm thấy anh hai anh đối anh thật tốt, với lại việc này nếu làm thành công, việc làm ăn khẳng định sẽ tốt hơn.
Tống Hiểu Ngọc nghe thế tự nhiên cũng có chút kích động, nhưng vẫn nhịn không được hỏi: "Anh còn phải bán thịt lợn, rất bận, em còn phải đến giúp anh bán hàng, làm gì có thời gian mở cửa hàng?"
"Trước kia lúc em chưa đến giúp anh làm việc, anh cũng có thể làm được đến bây giờ." Hàn Quốc Lâm không chút để ý nói: "Với lại em có thể đến trước hai tiếng giúp anh, đợi đến hơn 8 giờ, một mình anh có thể tự làm nốt."
Tống Hiểu Ngọc nhấp môi nói: "Nhưng .. Nhưng em sợ em buôn bán không tốt."
Đừng nghe cô ấy nói rất muốn làm buôn bán kiếm tiền, thật ra thì rời khỏi Hàn Quốc Lâm, cô ấy đâu biết làm gì?
Nếu không lúc nghe Hàn Quốc Lâm nói muốn ly hôn, vội vàng đón mẹ chồng vào thành sống cùng.
"Cái này có gì khó, công việc giống trước kia em làm ở Cung tiêu xã thôi, nếu em vẫn không nắm chắc, em có thể đến cửa hàng của Thiết Đản thử việc." Hàn Quốc Lâm nói, anh cảm thấy ý kiến này của anh hai rất tốt, nói: "Trước kia anh đi bán thịt cũng học việc ở lò mổ hơn nửa tháng, sau khi ra nghề bản thân có rất nhiều kinh nghiệm. Nếu trong lòng em lo lắng, em có thể đến cửa hàng của Thiết Đản thử việc nửa tháng xem sao."
"Có tiền lương không?" Tống Hiểu Ngọc nói.
Hàn Quốc Lâm trợn mắt nhìn cô: "Có ai thuê em đâu, đây là muốn em đến học kinh nghiệm mở cửa hàng thôi."
Tống Hiểu Ngọc nhấp miệng nói: "Em đi hỏi chị dâu một chút."
Bạn cần đăng nhập để bình luận