Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 484: Sinh it Con

Chuong 484: Sinh it ConChuong 484: Sinh it Con
Còn có vấn đề dưỡng lão, mặc dù hai ông bà thân thể đều vẫn còn khỏe mạnh nhưng rốt cuộc cũng lớn tuổi rồi, khiến cho hai người vào thành sống cùng nhà chú ba cũng được.
Nếu không ở lại đây để nhà chị dâu chăm sóc, chị dâu cô khẳng định muốn oán trách, nếu giống nhà họ Mã như vậy cãi nhau thì chỉ khiến mấy anh em Quốc Bân ở trong thôn thấy xấu hổ mà thôi.
Mùng Hai năm mới trôi qua như vậy, ngày thứ hai của năm mới đến.
Trân Nhu cùng Hàn Quốc Bân dẫn theo các con đến nhà họ Trần chúc Tết.
Năm nay anh ba Trần không đi chúc tết nhà vợ, không chỉ anh ấy, mấy đứa trẻ cũng không đi chỉ có chị dâu một mình về nhà ngoại chúc tết.
Trân Nhu đến đây cho mỗi đứa một bao lì xì, sau đó bảo bọn nhỏ tự đi chơi.
Chị tư Trần cùng An Đại Bang một lúc sau cũng đến chúc tết, còn hai anh em An Văn An Võ lại không đến, năm nay hai anh em chúng không về nhà ăn tết, hai anh em đều học ngành Y, năm nay phải đi thực tập, muốn ăn tết cũng phải đợi đổi ca vì vậy gọi về nhà chúc tết qua điện thoại .
Chị tư Trần cũng cho mỗi đứa một bao lì xì, cười nói: "Năm nay hai anh em chúng không về ăn tết, trong nhà có chút im ắng." "Mấy ngày trước anh em Hàn Hàng vê quê trước, chỉ còn em với Quốc Bân ở trong thành, Quốc Bân còn nói với em, sau này bọn nhỏ lớn rồi, trong nhà chỉ còn hai vợ chồng chúng em." Trần Nhu cười nói.
"Em sinh bốn đứa còn rất tốt, chị năm đó nếu có thể sinh nữa, nhất định sẽ sinh thêm mấy đứa nữa." Chị tư Trần nói.
Cô bây giờ vẫn chê chính mình sao sinh ít như vậy.
Nếu như lúc trước sinh nhiều mấy đứa, bây giờ mỗi đứa bao nhiêu tuổi rồi? Trong nhà cũng náo nhiệt hơn.
"Trần Nhu: ".. Hai đứa cũng nhiều rồi." Quan điểm này của chị tư cùng Quốc Bân nhà cô thật giống nhau.
Đều muốn sinh nhiều con.
Chị tư Trần liếc mắt khinh bỉ cô ấy, cô không nên cùng em gái so sánh vấn đề này, ba đứa con trai một đứa con gái khiến cô hâm mộ muối chết rồi.
"Năm nay chị tiết kiệm được một số tiền, năm sau dự định mua một ngôi nhà.”" Chị tư Trần cười nói.
Mấy tháng trước, cô cùng An Đại Bang đã mua lại cửa hàng, chủ nhà có vẻ không muốn bán lắm nhưng mà giá hai người họ đưa ra thật sự rất tốt, vì vậy chủ nhà mới đồng ý bán cho họ.
Hiện nay cửa hàng đó chính là của nhà cô. Nhưng phòng ở vẫn là phòng thuê, chị tư Trân muốn mua một ngôi nhà của chính mình.
"Tìm một ngôi nhà tốt" Trần Nhu gật đầu nói.
Nguồn gốc là ở trong thôn, nhưng đã mở cửa hàng bán đồ ăn trong thành, sao có thể không mua phòng trong thành?
Mẹ Trần bê đồ ăn vặt cùng trà vào nhà, sau đó ngồi nói chuyện cùng hai cô con gái.
Chị tư Trần nói: "Mẹ, mẹ đến nhà em gái ở lâu như vậy, sao lại không đến nhà con ở mấy ngày."
"Đợi các con mua nhà xong, đến lúc đó mẹ cũng đến ở mấy hôm, phòng thuê của các con nhỏ như vậy, muốn bước đi cũng khó." Mẹ Trần nói.
"Cũng được, đợi ăn tết xong bọn con sẽ đi mua." Chị tư Trần cười nói.
Mẹ Trần lại nhỏ giọng hỏi: "Người đàn bà góa kia còn nhìn chằm chằm Đại Bang không?"
Trần Nhu kinh ngạc, mẹ cô sao lại biết chuyện này, không khỏi quay sang nhìn chị gái nói: "Chị, việc này là không tốt, sao chị lại nói với mẹ làm gì?"
Mẹ Trần liếc cô ấy nói: "Loại việc như thế này sao giấu mẹ làm gì, hiện nay bên ngoài hỗn loạn như vậy! Với lại việc này cũng không phải do chị tư con nói với mẹ, lần trước mẹ đến thăm chị con đã nhìn thấy người phụ nữ đó!"
Lúc ấy con gái bà đi lấy bột mì không ở đấy, mẹ Trần chọn đúng thời gian đến. Người đàn ba kia đang ăn sủi cao trong cửa hàng, sủi cảo thì không ăn được bao nhiêu nhưng ra sức tìm cớ nói chuyện với con rể của bà thì nhiều, lại còn dùng ánh mắt gì nhìn con rể bà thế?
Bà thật muốn xông lên kéo tóc của người đàn bà không biết xấu hổ này xuống.
Nhưng mà làm ăn buôn bán chú ý dĩ hòa vi quý, mẹ Trần trước nhớ rõ trong lòng, đợi con gái đến thì hỏi nó xem thế nào.
Bà nhìn qua liền biết người đàn bà đó không phải đang có ý muốn câu dẫn con rể bà sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận