Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 500: Ban Giay

Chuong 500: Ban GiayChuong 500: Ban Giay
"Nhóc tư nhà em lá gan cũng lớn lắm." Mã Ngọc Linh nói.
"Vì vậy mới dứt khoát nhận việc kết nghĩa này, chỉ cần đừng dạy hư nhóc tư, còn lại sao cũng được." Trần Nhu nói.
"Nhận thì nhận thôi, có các em ở bên để ý đâu, cũng không cần phải lo lắng quá." Mã Ngọc Linh gật đầu nói.
Trần Nhu cũng cảm thấy như vậy.
Mã Ngọc Linh bắt đầu quan sát tủ lạnh, nói: "Sử dụng tốt không?"
"Rất tốt." Trần Nhu gật đầu nói.
Bây giờ đồ điện trong nhà có thể nói là đầy đủ hết.
TV, máy giặt, quạt điện, bây giờ tủ lạnh cũng có rồi, đúng là không thiếu thứ gì.
Mã Ngọc Linh hâm mộ vô cùng nói: "Đợi lần sau Quốc Bân đến bên kia, nếu có hàng thì lấy giúp chị một cái, nhà chị bây giờ còn thiếu cái tủ lạnh."
"Anh ấy nhớ kỹ rồi, nếu có sẽ giúp chị lấy một cái." Trần Nhu cười nói.
Nhưng mà giá của cái tủ lạnh này cũng không rẻ, nếu là dùng tiền của cảnh sát Trần mua, một cái tủ lạnh phải dùng cả năm tiền lương của anh ấy mới mua được, còn phải là không ăn không uống mới mua được.
Nhưng mà bản lĩnh kiếm tiền của Mã Ngọc Linh vô cùng lợi hại, bắt đầu từ năm nay TV đen trắng trong nhà cô ấy đã đổi thành TV màu, đến nỗi chiếc TV đen trắng trực tiếp đưa cho bố mẹ cô ấy dùng.
Bên nhà chồng mỗi năm sẽ đưa 100 tệ tiền sinh hoạt, đồ vật khác như gạo đều đừng nghĩ lấy được của nhà cô ấy.
Tháng ba, chính là tháng trước, mẹ cảnh sát Trần đến đây.
Nhưng mà ngay cả cửa cũng không cho vào, thái độ muốn đoạn tuyệt quan hệ của Mã Ngọc Linh với người bên nhà chồng có thể nói vô cùng kiên quyết.
Vì việc này, Mã Ngọc Linh phải hứng chịu một số lời chỉ trích từ những người quanh đây.
Nhưng Mã Ngọc Linh lại đem chuyện ân oán giữa cô ấy với người nhà chồng kể với Trần Nhu, bụng mang bầu bị mẹ chồng với em chồng đánh, cũng may mạng cô ấy lớn nên hai mẹ con mới có thể bình an sống qua khoảng thời gian đó.
Nhưng mối hận này cô ấy sẽ ghi nhớ cả đời, đời này sẽ không bao giờ giảng hòa được.
Mỗi năm có thể cho 100 tệ tiền sinh hoạt, tất cả là vì nể mặt cảnh sát Trần, lại còn muốn thêm tiền?
Còn cô em chồng kia của cô ấy đã lấy chồng, nhà chồng nghèo, từng muốn vay tiền nhà cô, nói là mang thai ngay cả ngụm cháo đều không có để uống, nhưng mà vay đư sao, không có, ngay cả một xu Mã Ngọc Linh cũng không cho mượn.
Bây giờ đã không còn qua lại gì nữa rồi, nhưng Mã Ngọc Linh cũng không thèm để ý.
Chẳng qua cảnh sát Trần là con trai của người ta, làm sao có thể không phụng dưỡng bố mẹ mình, vì vậy mỗi năm sẽ cho 100 tệ, đã là rất nhiều rồi.
Hàn Quốc Bân ở nhà nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó bắt đầu lên xe đi về phía nam.
Bởi vì đi xe trống ra ngoài, Trần Nhu cảm thấy lãng phí cho nên đã kêu Hàn Quốc Bân đi vào trong xưởng lấy giày da, sau đó nhân tiện vận chuyển về phía nam.
Không chừng bày sạp như vậy, giá cũng rất bình dân, khi đến phương nam cũng có không ít người đến mua.
Bán xong giày rồi lại trực tiếp lấy đó làm tiền vốn, sau đó bắt đầu nhập hàng.
Hàn Quốc Bân liên tiếp đi bốn năm tranh, sau đó thì không đi nữa, anh trực tiếp thành lập một đội Xe CON.
Anh học theo lão Dương cũng đi mua một chiếc máy kéo, về sau vận chuyển hàng hóa trong nhà sẽ dùng máy kéo, để trống xe vận tải của nhà mình ra.
Ba chiếc xe vận tải đi ve phía nam vận chuyển hàng hóa ve huyện thành bán, tháng ra xe một chuyến thôi, nhưng mà một chuyến xe kiếm được tiền như vậy, sau khi chia xong với lão Dương lão Tứ vẫn còn đặc biệt phong phú. Hàn Quốc Ban cũng không đi theo ra ngoài, để cho Lư Đản đi chung với bọn họ.
Tiên lương của việc chạy xe đường dài cũng tăng lên rồi, một tháng năm trăm đồng tiền.
Lúc một tháng 150 đồng tiền tiền lương, mặc dù là đi tới tận Kinh Thị bên kia cũng đều trả lương theo trình độ cao nhất.
Tiên lương của Lư Đản phiên lần, so với tổng cộng của cả hai vợ chồng Thiết Đản còn cao hơn, việc này làm cho Chị dâu Hàn vui vẻ không biết làm thế nào, khó có được một ngày rảnh rỗi, chị ta liền ngồi lên xe lừa đi vào trong thành.
Lần trước mưa nhiều, chị ta mang theo Bảo Châu vào núi hái được không ít nấm.
Mang theo vào trong thành chia cho Thiết Đản ở bên này một phần, lại cho nhiều mang theo rổ vào đưa cho vợ Thiết Đản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận