Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 501: Đối Tượng Kết Hôn

Chương 501: Đối Tượng Kết HônChương 501: Đối Tượng Kết Hôn
Đừng nhìn Chị dâu Hàn có đôi khi thích lải nhải chê người khác nhưng chuyện chị ta làm mẹ chồng thì không thể chê, trên cơ bản mỗi tháng đều đưa vào thành một rổ trứng gà cho hai vợ chồng Thiết Đản ăn.
Khi Chị dâu Hàn đến đây, cửa hàng tạp hoá vẫn chưa nở cửa, còn Hàn Quốc Bân thì đi qua trung tâm thương mại.
Bây giờ anh chỉ thích đi qua cửa hàng bán đồ dùng gia dụng bên chỗ Khải Phàm ngồi chơi, cho dù có mấy công nhân ở đó, nhưng anh cũng thích đi qua đó, Trần Nhu cũng mặc kệ anh, để cho anh đi.
Chị dâu Hàn xách theo trứng gà, nấm, dầu, lương thực trở về, Trần Nhu từ cửa hàng bánh bao bên kia tới, đã bắt đầu bán đồ vật.
Nhìn thấy chị dâu Hàn đến đây, Trần Nhu cười nói: "Sắp đến cây trồng vụ hè rồi, sao chị dâu lại có thời gian rảnh mà vào thành vậy".
"Không phải vì việc của Lư Đản sao, sao lại trả tiền lương cao như vậy?" chị dâu Hàn nhỏ giọng nói.
"Di xe đường dài, bọn họ đều trả tiền lương theo mức quy định, cũng là lái xe, nhưng chính là vất vả hơn một chút". Trần Nhu cười nói.
"Như này có gì mà vất vả, một tháng chỉ đi một chuyến xe, vẫn có mấy ngày nghỉ ngơi thật tốt mà". Chị dâu Hàn nói.
"Giờ này khách mua đồ ăn tương đối nhiều, cho nên Trần Nhu cũng không nói chuyện phiếm với chị dâu Hàn nữa, chị dâu Hàn cũng giúp đỡ bán đồ vật, chờ đến khi không bận rộn lắm, lúc này mới nói: "Em dâu hai, em có quen biết cô gái nào tốt thì giới thiệu cho Lư Đản một người được không?".
"Việc hôn nhân của Lư Đản có gì mà phải buồn phiền chứ, nếu chị mà loan tin ra ngoài, có khi phải đến một bó người đến cửa nhà chị nói chuyện đó". Trần Nhu cười nói: "Em cảm thấy hiện giờ trong thôn người được săn đón nhất là chị đó, làm con dâu của chị, nhà ai cũng yên tâm".
Chị dâu Hàn cười rất vui vẻ nói: "Cũng không phải chị tự khen chính mình đâu, chuyện đó cũng không sai, làm con dâu của chị, chỉ cần chính mình không làm yêu, chị cũng không quản nhiều như vậy, những thứ nên có tất nhiên đều sẽ có, những thứ không có đương nhiên cũng không có được, chị không thiên vị ai, tuyệt đối rất công bằng!"
Trần Nhu nói: "Người trong thôn chị đều biết hết, lại còn tới hỏi em giới thiệu đối tượng cho Lư Đản".
"Chị không phải nghĩ Lư Đản cũng thuê nhà trong thành sao, dứt khoát tìm một cô gái trong thành, với điều kiện hiện nay của nó, cũng sẽ không phải không xứng được với cô gái trong thành" chị dâu Hàn nói.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Trân Nhu nói: "Những cô gái trong thành đều có chính kiến riêng của mình, người ta kết hôn xong thì phải tự mình làm chủ ngôi nhà của mình, không thích đưa tiền cho mẹ chồng quản". Nói xong lại nhìn chị dâu Hàn nói tiếp: "Hơn nữa cũng không muốn về sau lại về trong thôn xây nhà ở, càng muốn ở trong thành định cư hơn".
Cô biết chị dâu Hàn vẫn có ý định xây nhà ở trong thôn cho Thiết Đản và Lư Đản.
"Như vậy hả". chị dâu Hàn hơi có chút thất vọng.
"Ở bên này thật ra em cũng có một đối tượng không tồi, người ta là giáo viên tiểu học, cũng không kém Lư Đản nhiều tuổi lắm". Trần Nhu cười nói.
Đôi mắt chị dâu Hàn lập tức phát ra ánh sáng.
Ở trong mắt mấy người họ, nghề nghiệp tốt nhất dành cho phụ nữ có mấy nghề, làm giáo viên đương nhiên là ở trong mấy ngành nghề tốt nhất này.
"Là nhà ai? Có thân quen không?" chị dâu Hàn liên tục nói.
"Là em ruột của mẹ nuôi Chanh Tử". Trân Nhu nói.
"Mẹ nuôi của bé Chanh Tử hả? Chính là người mang nhóc tư đi tiệm mạt chược ấy hả?" chị dâu Hàn không khỏi nói.
Trần Nhu giải thích đó là do nhóc tư nói dối, không có quan hệ gì lớn với Mã Ngọc Linh cả.
"Cô gái kia tên là Mã Ngọc Lan, là giáo viên tiểu học, lần trước em qua nhà chị gái cô ấy nhìn thấy cô ấy một lần, lớn lên cũng khá xinh đẹp, hơn nữa cũng tư tư" Trần Nhu nói.
"Vậy cô ấy có thể đồng ý coi Lư Đản như đối tượng kết hôn không? Thành tựu của Lư Đản cũng chưa có gì đáng kể hết" chị dâu Hàn không khỏi nói.
Hai đứa con trai của chị ta không được đi học tử tế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận