Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 506: Xe Máy

Chương 506: Xe MáyChương 506: Xe Máy
Nếu thành tích cứ được duy trì như vậy mà không thụt lùi thì Hoa Đại hay Kinh Đại cũng đều nằm trong tầm tay của Hàn Hàng hết.
Lão Tứ cũng muốn bồi dưỡng con nuôi của mình một chút. Không hy vọng thằng bé có thể so được với anh cả của mình nhưng cũng không thể kém quá nhiều đúng chứ?
Rốt cuộc cậu nhóc này cũng thông minh như vậy.
"Đúng rồi, bao giờ có thời gian rảnh tôi định sẽ đi vê phương Nam một chuyến xem thử có hiệu buôn xe máy nào không, chúng ta bên kia cũng mở thêm một cái cửa hàng xe được chứ?" Hàn Quốc Ban khoe con trai xong thì chợt nhớ tới chính sự, nói.
"Xe máy? Có cách nào chuyển về đây không? Xe máy ở bên này của chúng ta đúng là hiếm thấy thật, nhưng nếu muốn chuyển xe máy về đây thì đoàn xe của chúng ta có vẻ không chở hết được đâu." Lão Tứ nói.
Hàn Quốc Bân có hai chiếc, lão Dương cũng có một chiếc, cộng lại là có ba chiếc xe vận tải. Thế nhưng ngần đấy vẫn có vẻ không đủ dùng.
"Anh có muốn mua thêm một chiếc không? Nếu muốn thì mấy ngày sau cùng tới phương Nam với tôi luôn." Hàn Quốc Bân liên nói. "Tôi cũng nên mua một chiếc thôi." Lão Tứ đáp, thế nhưng anh không rảnh để tự đi mua nên đưa tiền nhờ Hàn Quốc Bân đi mua hộ. Cuối cùng, anh cảm khái: "Đoàn xe này của chúng ta đúng là càng lúc càng lớn mà, có thứ gì tốt để mang qua đó bán không? Mấy thứ lặt vặt này cũng chẳng kiếm được bao nhiêu tiền."
"Chúng ta bên này thì có gì tốt đâu? Tới tới lui lui cũng chỉ có mấy thứ như vậy, vẫn là phương Nam bên kia phát đạt hơn." Lão Dương nói.
"Vậy tôi đi lấy thêm gia cụ đi, lần này mang gia cụ qua bên đó bán." Hàn Quốc Bân nói.
Hai người còn lại gật gật đầu.
Không đến mấy ngày sau, Hàn Quốc Bân liền tự mình lái xe đi.
Trần Nhu cũng là không thể không cảm khái anh chồng này của mình đúng là một chút cũng không biết mệt.
Cô nhìn ra được tuy rất bận rộn nhưng anh chồng của cô vẫn thích làm việc. Từ lúc còn trẻ đến tận bây giờ, anh vẫn luôn là người không ngồi yên một chỗ được.
Hơn nữa nếu càng bận thì mặt mày anh càng khí phách hăng hái.
Thế nhưng Trần Nhu cũng hiểu được, bận rộn tuy khiến mình mệt nhưng lại rất vui. Đặc biệt là khi kiếm được càng nhiều thì người đàn ông này càng tự tin hơn. Bởi vậy cho nên Trân Nhu cũng không ngăn cản mà chỉ dặn dò anh chú ý an toàn mà thôi.
Hôm nay Trần Nhu bảo Hàn Chanh đi qua bên kia gọi Lư Đản, bảo Lư Đản đưa Mã Ngọc Lan tới bên này ăn cơm chiều.
Tầm chiều tối, Lư Đản và Mã Ngọc Lan liền cùng nhau qua đây.
Hiện giờ quan hệ của hai người kia không khác gì đường mật ngọt ngào cả.
Mã Ngọc Lan là em gái của Mã Ngọc Linh. Nếu theo bối phận thì Chanh Tử còn phải gọi cô một tiếng dì nhỏ, mà bối phận của Lư Đản cũng thấp hơn Mã Ngọc Lan nữa.
Thế nhưng chẳng ai thèm để ý đến vấn đề này cả, muốn xưng hô với nhau kiểu gì cũng được.
Hai người tay nắm tay tới đây. Thậm chí Lư Đản cũng đã chuyển nhà, đổi một nơi ở có sân lớn hơn, sau khi kết hôn thì sẽ tạm thời ở bên kia.
Trước mắt vẫn chưa ở chung với nhau nên hai người đều rất quy củ, cùng lắm chỉ là kéo kéo tay nhỏ một chút mà thôi.
Trần Nhu bận rộn trong phòng bếp, đương nhiên Mã Ngọc Lan cũng tiến vào hỗ trợ. Trần Nhu cười nói: "Qua mấy ngày nữa là khai giảng, đến lúc đó lại phải bận bịu rồi."
"Bận thì có bận thật, nhưng có việc để làm cũng khá tốt." Mã Ngọc Lan cười nói. "Về sau cháu muốn tu mình nấu cơm hay tới nhà ăn để ăn?" Trần Nhu hỏi han.
"Sáng và trưa thì cháu ăn ở nhà ăn, buổi chiều rảnh rỗi thì sẽ tự mình nấu cơm." Mã Ngọc Lan nói.
Trần Nhu cười nói: "Khi nào rảnh thím sẽ dành thời gian nói chuyện với mẹ chồng cháu. Hai anh em Lư Đản cũng nên mua cái phòng ở trong thành để ổn định cuộc sống trước, quê quán bên kia thì xây nhà sau cũng được."
"Cảm ơn thím hai ạ." Mã Ngọc Lan nghe vậy thì rất vui mừng, cao hứng nói.
Thực ra cha mẹ cô bên kia cũng nói về việc này rồi. Dù gì nếu sau này cô lấy chồng rồi thì vẫn luôn phải ở trong thành, công việc gì đó cũng đều trong thành hết, rất ít khi về quê.
Xây nhà ở quê cũng không có tác dụng gì, còn chẳng bằng mua một cái nhà ở trong thành trước, về sau có tiền rồi thì lại về quê xây nhà sau cũng được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận