Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 508: Giá Cao Vẫn Có Người Mua

Chương 508: Giá Cao Vẫn Có Người MuaChương 508: Giá Cao Vẫn Có Người Mua
Năm đó vợ chú hai bảo chị sớm cho Thiết Đản Lư Đản vào thành, đừng ở quê nhà trồng trọt mà chị không nghe, mãi sau này mới cho hai đứa vào thành. Hàn đại tẩu hối hận không? Hối hận chứ.
Hối hận vì đã không nghe vợ lão nhị sớm hơn.
Vợ lão nhị sống ở trong thành nhiều năm như vậy rồi nên cô hiểu rất rõ sự phát triển trong thành. Hiện giờ Trần Nhu khuyên mua nhà, Hàn đại tẩu cũng biết cô đây là muốn tốt cho Lư Đản và Thiết Đản.
Nhưng số tiền này thật sự quá nhiều. Mua nhà cho hai anh em thì phải tốn tận hơn hai ngàn đồng tiền, mà chỗ tiền ấy vẫn chưa tính đến việc tu sửa trang hoàng lại nữa.
"Vậy cũng vẫn phải tìm được nhà trước đã, nhà ở đâu có dễ mua như vậy. Cô ba bên kia cũng có một cái, chẳng qua là hơi cũ chút, trước đây em đã mua lại rồi. Thế nhưng chỗ kia không cho anh em Thiết Đản được, em định để lại cho chú ba." Trần Nhu nói.
Hàn đại tẩu ngây ngốc hỏi: "Để lại cho tam phòng làm gì chứ?"
"Về sau hai ông bà vào thành, nếu ở gần nhau thì cô ba bên kia cũng dễ dàng chăm sóc." Trần Nhu nói. Nếu không phải vì vậy thì sao khi chị tư cô không chọn chỗ đó cô lại trực tiếp mua về chứ? Chính là để giữ lại cho Hàn Quốc Lâm, nếu chú ấy muốn thì cô liền bán lại luôn cho.
Về sau hai nhà ở gần nhau rồi, có chuyện gì cũng có thể giúp đỡ lẫn nhau. Cô bên này sẽ không quan tâm, trước nay cũng không nghĩ muốn xen vào việc đó.
Hàn đại tẩu gật gật đầu, nói: "Vậy cũng tốt."
Nói đến chuyện đó, Hàn đại tẩu vẫn rất biết ơn cô em dâu hai Trần Nhu này, nói: "Lúc đầu chị còn tưởng rằng sau này ông bà Hàn chắc chắn sẽ tới sống ở nhà chị."
Trần Nhu cười cười: "Điều kiện nhà chú ba bên này khá tốt, đón hai ông bà tới ở cũng không tệ. Hai ông bà cũng đều thích ở trong thành."
Nếu thật sự ở lại quê thì hai ông bà kia nhất định sẽ ngày ngày cãi nhau với chị dâu cả, làm loạn lên như vậy thì qua khó coi. Dù gì hiện giờ Hàn Quốc Bân cũng là người có uy tín danh dự trong thôn.
Giúp việc buôn bán của tam phòng bên kia ỏn định chút để đón hai ông bà vào thành là tốt nhất, trong thành có cả Hàn Quốc Lâm và Hàn Quốc Lệ mà.
Hàn đại tẩu liền nói: "Chú ba bên kia bây giờ thế nào rồi?"
"Khá tốt." Trần Nhu gật đầu. Việc buôn bán ở sạp thịt của Hàn Quốc Lâm thực sự rất ổn định, cửa hàng dầu của Tống Hiểu Ngọc làm ăn cũng rất tốt, còn lấy thêm tương dấm về để bán nữa. Trần Nhu cũng là người làm buôn bán nên biết rất rõ về lợi nhuận của cửa hàng kia.
Tính cả Hàn Quốc Lâm thì mỗi tháng hai vợ chồng họ có thể kiếm được khoảng hơn 300 đồng tiền.
Bởi vì Tống Hiểu Ngọc có việc để làm nên cũng không gây sự nữa, lúc hai anh em Hàn Tư Hàn Bác tới đây đều rất cao hứng.
"Chuyện của bọn họ thì cứ kệ đi. Còn chuyện mua nhà của Thiết Đản Lư Đản ấy, nếu chị không đồng ý thì em sẽ ứng tiền ra cho chúng nó mua trước." Trần Nhu nói.
"Em không cần vậy đâu, chị đồng ý mua cho chúng mà. Chẳng qua sau lần mua này thì tiền bạc của chị sẽ hết sạch mất." Hàn đại tẩu thở dài nói.
"Tin em không sai, về sau chị se không phải hối hận đâu." Trần Nhu nói.
Hàn đại tẩu liền bỏ tiền ra mua. Hơn nữa nhà họ Mã bên kia cũng thực sự yêu thương con gái, còn giúp tìm một căn nhà không tệ.
Căn nhà này rất gần nhà họ Mã bên kia, giá hơn một ngàn đồng tiền, Hàn đại tẩu lập tức mua lại. Tuy hơi cũ một chút nhưng tu sửa xong là có thể vào ở rồi.
Chủ yếu là cách nhà mẹ đẻ rất gần, hai vợ chồng có việc gì thì nhà mẹ đẻ bên kia cũng dễ dàng qua phụ giúp một chút.
Thiết Đản bên này vẫn còn đang tìm nhà, hai vợ chồng cũng không vội vàng gì, tóm lại cuối cùng cũng mua được thôi.
Sau khi khai giảng vào tháng chín, trong nhà bắt đầu bận rộn. Bọn nhỏ đều đã đi học nên không rảnh tới đây giúp cô nữa, Trần Nhu liền nhờ Gì đại nương cùng tới tiệm tạp hóa bên này làm người bán hàng tạm thời.
Hàn Quốc Bân trở về vào khoảng giữa tháng chín. Lần này anh trở về, trong thành liền có thêm một cửa hàng xe máy.
Một chiếc xe máy được bán với giá 700 đồng tiền. Dù giá cao vậy nhưng vẫn có người tới đây mua.
Bạn cần đăng nhập để bình luận