Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 513: Khó Giải Quyết

Chương 513: Khó Giải QuyếtChương 513: Khó Giải Quyết
Bây giờ Trần Nhu nghe xong nên đã biết rốt cuộc mọi chuyện ra sao, trên mặt cô mang theo vẻ chán ghét: "Cả đám nhà họ Hoàng đều là u ác tính, không biết điểm dừng là gì mà!"
Đưa cháu gái qua câu dẫn để làm vợ hai của dượng, loại chuyện này cũng chỉ có dòng dõi nhà họ Hoàng kia mới làm ra được!
"Chỉ có cái đứa bên ngoài kia là khó giải quyết thôi." Mẹ Trần bĩu môi nhìn ra ngoài, nói.
"Khó giải quyết cái gì chứ?" Trần Nhu cười lạnh, hướng ra ngoài gọi Trần tam tẩu: "Hoàng Ái Đệ, cô tiến vào đây nói chuyện mau!"
Tâm can Trần tam tẩu lập tức run lên. Cô em chồng gọi vào mà chị ta vô cùng sợ sệt, bởi vì em chồng một tiếng "chị dâu ba" cũng không gọi mà lại trực tiếp gọi cả họ cả tên lên.
"Em... Em chồng." Trần tam tẩu run rẩy đáp.
"Nhà họ Hoàng của cô cũng giỏi thật đấy, vở kịch này mà bọn họ cũng có thể diễn ra được. Tổ tông mười đời nhà họ Hoàng của cô đều bị thế hệ này làm mất hết mặt mũi mà!" Trần Nhu mỉa mai.
Sắc mặt Trần tam tẩu trắng bệch đi, chị ta bắt đầu thấy hối hận. Sao chị ta lại gọi cô em chồng này về làm gì không biết, sớm biết thế này thì chị ta thà đi gọi em chồng tư còn hơn.
Thế nhưng chị ta không hề biết rằng, nếu chị ta mà gọi em chong tư của mình về giúp thì hiện giờ em chồng tư của chị có thể đã trực tiếp động thủ, không chần chừ cho chị ta ăn hai cái tát rồi!
"Tôi nhớ rõ lúc cô và anh ba kết hôn không đi lấy giấy hôn thú, sau này hình như cũng chưa đi làm bù nữa. Bây giờ chỉ cần trong đội cấp giấy là được, chỉ cần vậy là có thể chứng minh cô và anh ba tôi không phải vợ chồng nữa rồi, về sau anh ba tôi vẫn có thể cưới người khác được." Trần Nhu lạnh nhạt nói.
Trần tam tẩu trực tiếp gào khóc: "Cô em chồng, em cũng không thể về nhà mẹ đẻ làm loạn như thế được! Ngày xưa chị đối đãi với không tệ chút nào, vậy mà sao bây giờ em lại không nói chuyện giúp chị chứ? Trong chuyện này chị cũng là người bị hại, chị cũng không biết agì mà!"
"Thế nào, Vậy chẳng lẽ tôi từng đối xử với cô không tốt à? Những đồ tôi mang về nhà mẹ đẻ kia có từng thiếu phần của cô không?" Trần Nhu cười lạnh hỏi: "Cô còn dám nói cô hoàn toàn không biết gì vê chuyện này ư? Hôm đó cô về nhà mẹ đẻ chẳng lẽ mẹ cô lại không nói với cô?"
"Mẹ chị có nói. Lúc ấy chị cũng muốn chạy về nhà ngăn cản rồi, nhưng mẹ chị lại khóa cửa nên chị mới không chạy ra được. Cả đêm hôm đó chị cũng không ngủ được mài! Sáng ngày hôm sau con bé Hoàng Ngọc chết tiệt kia nói là nó bị dượng nó làm nhục nên mới về đây đòi công đạo với người nhà mẹ đẻ đấy chứ..." Trần tam tẩu khóc ròng ròng nói.
"Cho nên cô tin tưởng nhà mẹ đẻ mình mà không tin anh ba tôi sao? Cô cũng là con gái nhà họ Hoàng nên đừng có mà bày ra cái vẻ mặt của người bị hại này nữa, tôi nhìn mà chán ghét muốn chết! Đám họ Hoàng mấy người đúng là chuột cống trong mương mà, bóc lột một đứa con gái vẫn chưa đủ mà còn muốn bóc lột thêm một đứa nữa sao? Nhà họ Trần tôi không giống với gia đình anh rể cũ của cô đâu. Đứa con dâu như cô đến từ đâu thì nên cút về chỗ đó đi!" Trần Nhu lạnh mặt nói.
Cha mẹ cô đã bao nhiêu tuổi rồi? Ở tuổi này đáng lễ chỉ cần hưởng phúc của con cháu, vậy mà hiện giờ họ vẫn phải nhọc long vì chuyện của người chị dâu ba này. Việc này khiến Trần Nhu cực kỳ bực mình.
Cuộc sống đã tốt hơn rồi mà vẫn chưa thỏa mãn, đây quả thực chính là không ăn hết sạch của cải nhà cô thì chưa dừng lại mà.
"Nhà họ Hoàng cũng giỏi thật đấy, có thể dạy ra đứa con gái như cô vậy!" Giọng nói của Trần tứ tỷ truyền vào. Sau khi dựng xe đạp xong, chị lập tức lấy một cái gậy gộc từ ven đường, trực tiếp chạy tới đánh lên người Trần tam tẩu!
”A, em tư, em đánh chị làm gì, em đánh ta làm gì chứ!" Trần tam tẩu một bên kêu đau một bên muốn chạy trốn. Thế nhưng nơi này căn bản không có chỗ nào để trốn, chị ta ăn vài gậy gộc của Trần tứ tỷ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận