Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 515: Cô Cháu Cùng Chung Chồng?

Chương 515: Cô Cháu Cùng Chung Chồng?Chương 515: Cô Cháu Cùng Chung Chồng?
Ly hồn.
Cho dù Trần tam tẩu đã quỳ trên mặt đất cầu xin, nói là chị ta biết lỗi rồi, nói chị ta sẽ đoạn tuyệt quan hệ với nhà mẹ đẻ, sau này sẽ không bao giờ lui tới với nhà mẹ đẻ nữa.
Thế nhưng Trần tam ca vẫn cực kỳ kiên quyết muốn ly hôn.
Bọn nhỏ đều không nhỏ nữa, con gái cả thậm chí cũng đang bắt đầu chuẩn bị gả chồng rồi mà lại xảy ra chuyện như vậy.
Chẳng qua con gái anh không bị liên lụy đến thanh danh, dù sao thì nề nếp gia đình và gia thế của nhà họ Trần vẫn còn đó. Mặc dù con bé có một người mẹ như vậy nhưng mọi người vẫn rất vui lòng kết thân.
Lúc chuẩn bị ly hôn, Trần tam ca cũng gọi hết mấy đứa nhỏ của mình tới trò chuyện, nói rõ ràng cho bọn nhỏ biết rằng anh muốn ly hôn với mẹ của chúng.
Sự việc lần này đã thực sự dẫm vào điểm mấu chốt của Trần tam ca.
Anh cũng không biết vì cái gì mọi việc sẽ đi đến bước này. Trước kia anh luôn phải trốn anh trai chị dâu để trộm trứng chim về cho vợ mình ăn bồi bổ. Những ngày tháng kham khổ như vậy họ vẫn sống vui vẻ được cơ mà?
Thế nhưng hiện giờ cuộc sống tốt lên rồi thì hai người lại không thể sống chung với nhau nổi nữa.
Có lẽ ngay từ đầu những chuyện này đã là ý trời rồi. Trước kia không xảy ra những việc này là bởi vì mẹ anh quản lý nhà cửa, cũng là vì trong nhà còn nghèo khó, hiện giờ mấy vấn đề này đều bại lộ ra hết cũng là do nhà đã có tiền, lòng tham của nhà mẹ đẻ của vợ anh bên kia cũng theo đó mà tăng lên
Lúc ăn tết năm nay Trần tam ca vừa mới cảnh cáo hai đứa em rể trên bàn ăn xong, thế nhưng trăm triệu lần không nghĩ tới rằng năm nay chính bản thân anh lại đi đến bước này.
Chẳng qua Trần tam ca thật sự không hối hận chút nào.
Cuộc hôn nhân này anh cần phải từ bỏ, không thể còn một chút quan hệ nào với Hoàng Ái Đệ thêm được nữa. Giấy hôn thú thật sự không có, năm đó người ta chỉ trực tiếp phân phát sổ hộ khẩu thôi. Bây giờ tên của Hoàng Ái Đệ đã bị xóa đi khỏi hộ khẩu nhà anh, giấy chứng nhận ly hôn chứng cũng đã lấy xong.
Hoàng Ái Đệ khóc như sắp chết vậy.
Sao chị ta lại đi đến bước này chứ? Sao chị ta lại đi theo bước chân của chị cả cơ chứ?
Chồng con đều không nhận chị ta, đều không nhận chị ta nữa rồi, chị ta có thể đi đâu bây giờ? Còn có thể đi đâu bây giờ? Dù lúc ly hôn xong Trần tam ca đã cho chị ta 500 đồng tiền nhưng điều này cũng không thể an ủi được Hoàng Ái Đệ. Chị ta suýt chút nữa khóc đến chết ở bên ngoài Cục Dân Chính.
Trần tam ca cũng không nhìn chị ta thêm lần nào nữa, đạp xe đạp đi mất.
Hoàng ái đệ bi thương đến cực điểm, khóc đến mức khiến rất nhiều người tới vây xem. Trên đời này vẫn có rất nhiều người tốt. Có một cụ bà không nhìn nổi nữa, từ trong đám người đi ra, tiến lên nâng chị ta dậy rồi hỏi: "Cháu gái à, đây là xảy ra chuyện øì thế?"
"Đại nương ơi, cháu ly hôn rồi, chồng cháu ly hôn với cháu rồi, con cái của cháu cũng không cần cháu nữa! Cháu đúng là số khổ, đúng là số khổ mài!" Hoàng Ái Đệ khóc đến mức không dừng được, thê thảm nói.
"Chồng con của cháu đều không cần cháu nữa? Vậy cháu đã làm cái gì rồi?" Cụ bà không nhịn được hỏi.
Nghe đến ly hôn còn tưởng rằng người chồng ở bên ngoài làm loạn. Nhưng khi nghe rằng ngay cả con cái cũng không cần chị ta nữa thì bà có thể khẳng định đây không phải là vấn đề của người chồng kia rồi.
Con cái thường thiên về mẹ ruột của mình hơn mà.
"Đều là do cái nhà mẹ đẻ nghiệp chướng kia của cháu, gây họa cho chị cả của cháu chưa đủ mà bây giờ còn mang thêm tai họa tới cho cháu nữa. Họ thấy chồng cháu làm ăn phát đạt nên muốn đưa cháu gái ở nhà mẹ đẻ của cháu tới đây để làm vợ hai cho chồng cháu. Trời giết tôi đi, sao tôi lại có nhà mẹ đẻ như thế này cơ chứ?" Hoàng Ái Đệ khóc lóc kể.
Lời này vừa nói ra thì mọi người xung quanh đều đưa mắt ồ lên, còn có loại nhà mẹ đẻ như thế này luôn hả? Để cô cháu cùng chung chồng?
Bạn cần đăng nhập để bình luận