Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 519: Nhu Hoang Thai Hau Cho nên một bước cũng chưa thèm qua đây. "Được." Trần Nhu cũng không phản dối.

Chuong 519: Nhu Hoang Thai Hau Cho nên một bước cũng chưa thèm qua đây. "Được." Trần Nhu cũng không phản dối.Chuong 519: Nhu Hoang Thai Hau Cho nên một bước cũng chưa thèm qua đây. "Được." Trần Nhu cũng không phản dối.
Hiện giờ mỗi ngày chú lái xe lừa phải vào huyện thành hai lần để đưa hàng hóa tới.
Buổi sáng đi một lần, buổi chiều cũng đi một lần. Vậy cho nên bà Hàn phải đi theo chuyến buổi chiều kia để về quê.
Hàn Quốc Lệ ở bên này bận rộn đến 9 giờ rưỡi, lúc sau tương đối ít khách cho nên cô liền đi về trước.
Đưa theo bà Hàn tới mấy cửa tiệm bên này.
Hai người cũng thấy những ngăn chứa bên trong cửa tiệm này. Vừa nhìn thấy những ngăn chứa này thì bà Hàn không thể bước đi tiếp được nữa.
Nhanh chóng tới nhìn những vật dụng bày trong tiệm.
Ví dụ như là TV lớn, tủ lạnh, máy giặt và cả quạt điện nữa.
Trong nhà thật ra cũng có một cái quạt điện dùng thực sự rất tốt, mùa hè nóng thế nào đi nữa cũng vẫn mát mẻ, chỉ có điều quá phí điện.
Nếu không phải Quốc Lâm không cho bà ta mang quạt vào thành dùng thì bà ta đã mang tới để dùng từ lâu rồi. Cho tới nay, mọi người vân không biết ve việc Hàn Quốc Bân bán những đồ điện này, anh không nói cho ai cả. Hàn Quốc Lệ chỉ biết anh hai mình rất bận thôi chứ cũng không rõ lắm anh đang làm những øì.
Bà Hàn nhìn những đồ điện này mà thích không chịu nổi, tiến lên liền hỏi giá. Người ta báo giá xong, bà Hàn bị dọa đến nhảy dựng lên.
Lư Đản đang bận việc bên ngoài. Cậu vừa về tiệm thì nhìn thấy bà nội và cô mình ở đây, hai người đang đứng ở chỗ để đồ của tiệm gia cụ.
"Bà nội, cô ba, hai người muốn mua gia cụ ạ?" Lư Đản cười hỏi.
Lư Đản ăn mặc rất lịch sự, dù sao cậu cũng là quản lý của tiệm gia cụ. Hàn Quốc Bân bảo cậu không thể ăn mặc tùy tiện được mà phải mua hết quần áo mới.
Lâu lắm rồi bà Hàn chưa gặp lại đứa cháu này, lúc bà nhìn thấy cậu thì nhíu mày hỏi: "Lư Đản, cháu tới chỗ này làm gì?"
"Lư Đản, sao cháu lại tới bên này thế? Hiện tại mọi người đang vội vàng thu lương thực mà, cháu không phải lái xe đi thu hàng hả?" Hàn Quốc Lệ cũng hỏi.
"Chú hai giao cho cháu việc khác rồi. Bây giờ cháu không làm ở đoàn xe nữa mà phụ trách việc buôn bán ở tiệm gia cụ này." Lư Đản liền trả lời.
"Phụ trách tiệm gia cụ này?" Hàn Quốc Lệ ngẩn người một lúc roi nhìn ve phía biển hiệu ' Tiệm gia cụ Khải Phàm ' treo ở ngoài.
Đôi mắt cô trừng lớn, lắp bắp hỏi: "Lư Đản, đây... ' Tiệm gia cụ Khải Phàm ' này không phải là do chú hai của cháu mở đấy chứ?"
Lại nhớ đến năm nay anh hai cô bận đến nỗi không về nhà được, thường xuyên phải đi công tác, cô cảm thấy rất có khả năng này.
Lúc cô mới nhìn thấy biển hiệu ' Tiệm gia cụ Khải Phàm ' còn tưởng là trùng hợp nữa. Tên tiệm này chính là tên tiểu lão tứ mà, Hàn Khải Phàm!
Bà Hàn cũng giật mình: "Đây là lão nhị mở?"
Lư Đản cũng không cảm thấy có khó nói, đáp: "Chú hai và cha nuôi của tiểu lão tứ cùng nhau hợp tác mở chỗ này đấy."
"Anh hai đúng là tiền đồ đại phát mà, bây giờ còn bán cả những đồ điện này nữa chứ!" Hàn Quốc Lệ không nhịn được cao hứng nói.
Lư Đản cười cười: "Bên ngoài còn có một cửa hàng xe máy nữa, cô ba cô có nhìn thấy không? Cửa hàng kia cũng là mấy người chú hai và cha nuôi của tiểu lão tứ hợp tác làm ăn đấy."
"Cửa hàng xe máy kia cũng là của anh hai?" Hàn Quốc Lệ vội hỏi.
"Dạ vâng." Lư Đản gật gật đầu, nói.
"Lão nhị có bản lĩnh ghê cơ, giấu cũng kỹ thật!" Bà Hàn đen mặt nói. "Bà nội nói gì vậy? Chú hai giấu lúc nào chứ? Chú ấy chỉ là chưa nói với mọi người thôi. Gần đây chú hai bận rộn lắm, trước đó chú ấy toàn tự tới bên này trông cửa hàng thôi." Lư Đản nói.
Bà Hàn vốn đang nhìn đống đồ này mà thèm không chịu được. Bây giờ biết được chỗ này đều là của con trai mình thì bà ta còn khách khí làm gì nữa?
"Lư Đản! Cái TV lớn này, cái tủ lạnh này, còn cả cái máy giặt lớn này nữa, nhanh! Tất cả đều dọn tới nhà chú ba cháu hết đi!" Bà Hàn trực tiếp nói, hệt như Hoàng Thái Hậu đang hạ lệnh vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận