Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 530: Bep Gas

Chuong 530: Bep GasChuong 530: Bep Gas
Trong phòng Hàn Quốc Ban cùng Trần Nhu ngủ đến 8 giờ hơn mới thức giấc, sau khi thức cũng không dậy luôn, hai vợ chồng còn nằm trong chăn đùa giỡn.
Lúc thì anh đè em, rồi em đè anh, nếu như không phải Trần Nhu nhắc anh ấy tiết chế một chút, Hàn Quốc Bân còn có thể sáng sớm chùm chăn làm vận động.
Hai người nằm thêm nửa giờ nữa mới chịu dậy.
Mấy đứa nhỏ cũng theo thứ tự thức dậy, cháo Hàn Hàng nấu xong đang đặt trên bếp gas đun nóng.
Bắt đầu từ năm nay, trong nhà đã sử dụng bếp gas để nấu cơm, vô cùng tiện lợi.
Hàn Hàng đã ăn qua, cái này lão đại đặc biệt tự hạn chế, căn bản không cần người khác nói, chính hắn lên nấu cơm, nấu xong chính mình ăn trước, thái sắc đều không cần nhiệt, đều là kết du đại tô đồ ăn, trực tiếp ấn nhiệt cháo là được, ăn xong hắn đi học tập đi.
Hàn Hàng đã ăn sáng rồi, con cả nhà cô đặc biệt tự hạn chế bản thân, không cần ai nhắc nhở, sáng sớm sẽ dậy nấu cơm, nấu xong thì ngồi ăn trước,
Nghỉ hè năm nay, hiệu trưởng Chu đưa cho thằng bé rất nhiều tài liệu học tập.
Lúc trời không có tuyết rơi, Trần Nhu sẽ khiến nó đi ra ngoài chơi bóng, nhưng mà thời tiết như bây giờ, tất nhiên tốt nhất vẫn là rúc trong nhà học tập thôi.
"A Hàng, lại đây ăn thêm một chút nữa đi." khi họ đánh răng rửa mặt xong ngồi vào bàn chuẩn bị ăn sáng, Trần Nhu vẫy tay gọi con lớn.
"Con ăn rồi." Hàn Hàng nói.
Trần Nhu nghe vậy không nói gì nữa, quay sang thúc giục ba đứa còn lại ăn sáng, ăn xong sai nhóc tư đi rửa bát, cả nhà rúc trên sofa xem TV, chi có Hàn Quốc Bân đi ra ngoài bận việc rồi.
Nhưng một lúc sau đã trở về, bên ngoài cũng không có việc gì, về nhà sưởi ấm còn thích hơn.
Lúc sau, An Đại Bang cùng chị tư Trần cũng đến chơi, mang theo rất nhiều đồ, đều đã mua đủ, chuẩn bị mang về quê.
"Hai anh em An Văn An Võ bao giờ vê?" Trần Nhu hỏi.
"Không phải hôm nay thì là ngày mai." Chị tư Trần nói.
Năm trước không về, năm nay thế nào cũng muốn quay về." Trần Nhu nói, hai anh em chúng làm trong cùng một bệnh viện
Hai anh em là song bào thai, lại cùng một nghề nghiệp, ở trong bệnh viện rất được chào đón.
Đặc biệt là An Võ, còn nói sau này cưới cô con dâu là bác sĩ về cho bố mẹ. Chị tư Trần nghe vậy vui lắm, người làm dì như Trần Nhu cũng vô cùng mong đợi ngày đó đây.
"Hôm nay anh chị về quê à?" Trần Nhu hỏi.
"Ừm, hôm nay về, đến lúc đó hai anh em chúng đến đây, để cho bọn chúng hai chiếc xe đạp, khiến hai đứa nó tự mình đi về là được." Chị tư Trần cười nói.
"Được." Trần Nhu cười đồng ý.
Chị tư Trần cùng An Đại Bang để đồ ăn vặt như kẹo sữa, bánh, lại cho bọn trẻ, cũng đưa cho Trần Nhu chìa khóa nhà của họ, sau đó hai vợ chồng liền áo gấm về quê.
Buổi trưa, lão Tứ đến nhà ăn cơm, lái xe ô tô con đến.
Trần Nhu nấu rất nhiều món ngon đãi ông ấy, mấy món này đều là cô cùng mẹ cô học nấu, như là thịt heo kho tàu, xương sườn hầm, gà hấp muối, cá lư hấp, ...
"Bố nuôi, thấy sao, đồ ăn không khiến bố thất vọng chứ." Nhóc tư cười rót rượu cho bố nuôi thằng bé, nói.
"Tài nấu nướng của mẹ con không chê vào đâu được." Lão Tứ cười nói: "Nếu không phải mọi người đều về quê ăn tết, cơm tất niên năm nay tôi còn muốn ăn cùng nhau đâu."
"Lái xe về quê cùng chúng tôi cũng được mà, chỉ mất nửa tiếng đi đường." Hàn Quốc Bân nói. "Thôi, để tết Nguyên Tiêu năm sau nhé, đến lúc đó tôi sẽ về cùng." Lão Tứ nói.
Lão Tứ ăn xong bữa cơm trưa, lại uống ngụm trà, rồi mới chào mọi người ra về.
Vốn tưởng rằng hai anh em An Văn và An Võ ngày mai mới về nhưng mà tầm chiều tối hai anh em đã về đến đây rồi.
Nhà của họ là năm nay mới mua, hai anh em đều không biết địa chỉ ở đâu, mỗi người xách theo một túi đồ chạy đến nhà dì của họ.
"Bố mẹ các con hôm nay cũng đến đây, nói hai đứa hôm nay hoặc mai mới về, dì còn nghĩ hai đứa mai mới về cơ." Trần Nhu bảo hai anh em họ vào nhà.
"Dì nhỏ, trong nhà có cái gì ăn không? Con đói bụng rồi." An Võ nhếch miệng cười nói.
De dì nhỏ đi nấu cho hai đứa." Trần Nhu nói, nhà cô ăn cơm sớm, hơn 6 giờ đã ăn xong rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận