Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 533: Thi Kế Toán

Chương 533: Thi Kế ToánChương 533: Thi Kế Toán
"Cũng không hẳn là đã trở về, bà hai Thẩm bên kia nói là lo lắng, em không biết từ khi cô ta trở về nhà bên đó nháo nhào như thế nào đâu." Chị dâu cả nói.
"Cô ta có thể gây ra chuyện gì nữa? Hai người đều đã ly hôn rồi, hơn nữa đi nhiều năm như thế thậm chí còn chưa từng thò mặt về xem hai chị em Hổ Tử và Hổ Nữu một lần, cô ta có tư cách gì mà làm loạn lên?" Trần Nhu cũng bảo.
"Cũng không phải do cô ta gây chuyện, là bà hai Thẩm muốn đuổi người đi, nhưng mà cô ta ở nhờ ở bên nhà ông Hà, ngày nào cũng về nhà, chị thấy bộ dáng đó, chắc là nghĩ muốn về tìm chú Quốc Cương đòi hợp lại." Chị Dâu cả nói.
"Này chẳng phải quá muộn rồi sao?" Trần Nhu vừa nhào bột mì vừa nói.
"Đây là em muốn hấp màn thầu hay gói bánh bao?" Chị dâu cả hỏi.
"Hấp màn thầu, lại gói thêm chút sủi cảo nữa." Trần Nhu nói.
Chị dâu cả liền lấy nhân tới băm giúp cô, sau đó tiếp tục câu chuyện còn dang dở: "Đương nhiên là chậm rồi, chị thấy chú Quốc Cương đã hết hi vọng từ lâu, làm gì còn khả năng sẽ hợp lại với cô ta?"
Nói xong câu này, chị lại đè thấp thanh âm, nhỏ giọng nói: "Hơn nữa người trong thôn đều đang truyền tai nhau, lần này đi ra ngoài thi mà còn trở về là khẳng định sống ở bên ngoài cũng chẳng tốt đẹp gì cả, với cái tính tình không chịu an phận kia của cô ta, mười năm qua không biết đã qua lại với bao nhiêu đàn ông, nếu mà lúc này chú Quốc Cương vẫn còn chấp nhận tha thứ cho cô ta, đó là ngại trên đầu chưa đủ xanh!"
Trần Nhu không thích bàn tán về người khác, nhưng căn cứ vào nhân phẩm của người đàn bà tên Diệp Thiến này, mấy lời chị dâu cả nói này cô cũng không phản đối.
Năm đó thanh niên trí thức Vương có thể dụ dỗ đi được, thậm chí là ở lúc sau khi đã gả chồng sinh con, còn vì sau khi cùng thanh niên trí thức Vương trở về thành phố có đầu có đuôi, quả thực có thể dùng bất kì thủ đoạn nào, loại người như vậy mà nói mười năm qua chưa có bất cứ thứ gì phát sinh, Trần Nhu không tin.
"Hiện giờ chú Quốc Cương có thái độ gì?" Trần Nhu hỏi, cô cảm thấy nếu Hàn Quốc Cương muốn hợp lại với thanh niên tri thức Diệp vậy thì ông quả thực quá không có cốt khí.
Nam tử hán đại trượng phu, miệng lưỡi cứng rắn, sợ øì không tìm được vợ?
Đặc biệt là hiện giờ trại nuôi heo bên kia đang nuôi gần một trăm con heo, lợn nhuận gấp bội những năm trước đây, hiện tại trong thôn Hàn Quốc Cương chính là một nhân vật danh tiếng vang dội. Nếu còn thua ở trong tay người đàn bà này lần nữa, Trần Nhu cảm thấy về sau khỏi cần nhận người thân thích này nữa.
"Thái độ của chú Quốc Cương như nào thì chị không biết, nhưng mà chị thấy hai đứa Hổ tử và Hổ Nữu rất phản cảm với cô ta." Chị dâu cả nói.
"Chắc chắn là phản cảm rồi." Trần Nhu lạnh nhạt nói: "Từ nhỏ đã chẳng được nhận tí tình yêu thương nào từ cô ta, đã thế còn vì cô ta mà bị những đứa trẻ khác ở quê nhà kì thị cười nhạo, đời này chúng nó cũng không bao giờ tha thứ cho cô ta"
Khi con cái còn nhỏ không đoái hoài gì đến chúng nó, hiện tại con cái trưởng thành rồi, đều được đi học đã thế sang năm còn thi lên cấp, lúc này cô ta trở lại, cho dù con cái mới sinh ra đã có tính Ỷ lại vào mẹ mình đi nữa thì hiện tại hai chị em chúng nó cũng chẳng còn là trẻ con nữa.
Được đọc sách nên hiểu lí lẽ.
"Điều đó là đương nhiên, nhưng mà chị thấy lần này cô ta không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu." Chị dâu cả nói.
"Nếu mà chú Quốc Cương không hồ đồ như vậy thì cô ta có thể nhấc lên sóng gió gì trong thôn chúng ta, cho dù có di báo cảnh sát báo tòa án đi chăng nữa, cô ta cũng chỉ còn cái kết cục mất hết thanh danh, quyền chủ động không ở phía cô ta mà là ở trong tay chú Quốc Cương." Trần Nhu nói. Chị dâu cả cười nói: "Em dâu, sao tự dưng chị phát hiện em càng ngày càng có bộ dáng của thanh niên tri thức vậy nhỉ? Tới cả cách nói cũng giống."
"Lúc em thi lấy bằng kế toán thì thuận tiện học một chút, cũng vẫn ổn." Trần Nhu cười cười.
Chị dâu cả lặng người: "Em đi thi bằng kế toán? Thi bao giờ vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận