Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 534: Mệnh Không Tốt

Chương 534: Mệnh Không TốtChương 534: Mệnh Không Tốt
"Từ mấy năm trước rồi, sau đó lại học hỏi thêm một chút, trong nhà có mấy cái cửa hàng liền, còn có cả tiền lương công nhân các thứ, cái gì mà không cần phải học hỏi chứ? Em thấy Quốc Bân tính toán loạn cả lên nên dứt khoát đi thi lấy bằng kế toán." Trần Nhu nói.
chị dâu cả vô cùng bội phục: "Em đúng là càng ngày càng tiến bộ hơn."
"Bọn nhỏ đều đang đi học, thuận tiện thì em cũng đi học một chút." Trần Nhu cười nói.
"Không trách được cô càng sống càng trẻ tuổi." chị dâu cả nói: "Thanh niên tri thức Diệp kia vần là một người thành phố đó, em không thấy thôi, bộ dạng không còn được như trước, cũng không biết ở bên ngoài đã trải qua những chuyện øì, mà chắc do nhớ tới trước đây chú Quốc Cương đối xử với cô ta rất tốt nên mới chọn quay về đây."
Trần Nhu không muốn nói về chuyện của thanh niên trí thức Diệp này chút nào.
Nhưng mà cô không nghĩ tới, người phụ nữ tên Diệp Thiến này nghe nói cô đã trở lại mà mò tới tận cửa, chị dâu cả vừa mới về nhà thì cô ta cũng vừa khéo tới.
Trần Nhu thầm nghĩ nếu chị dâu cả cô ở đây khẳng định chị ấy sẽ vác cây chổi tới đuổi người đi, nói là tết nhất đừng để những thứ đen đủi dính vào người!
Nhưng Trần Nhu thì khá là khách khí, cô nhìn vào mắt Diệp Thiến, cd cô nói không sai chút nào, qua đi mười năm, bộ dáng Diệp Thiến không còn được như xưa nữa.
Chẳng sợ những ngày tháng năm đó trôi qua khan khổ, chỗ ở chính là trại nuôi heo bên kia, nhưng thế thì sao, Hàn Quốc Cương cũng chưa bao giờ để cô ta phải chịu đói bụng.
Hơn nữa lúc ấy trẻ tuổi, nhìn còn khá thanh tú.
Nhưng hiện tại với bộ dáng này, cho dù có trang điểm thì cũng đã có nhiều tuổi rồi, không còn cách nào so được với trước kia nữa.
Lúc Trần Nhu đánh giá cô ta, Diệp Thiến cũng đang đánh giá Trần Nhu.
Không nhịn được mà vặn vẹo trong lòng, người đàn bà này ở nông thôn nhiều năm như thế mà không có biến hóa gì lớn, kể cũng phải, gả cho một người đàn ông có tiên đồ, trước kia đã đi ra khỏi thôn vào trong thành phố làm tài xế, hiện tại còn hợp tác với người khác mở cửa hàng bán đồ đạc trong nhà.
Theo một người đàn ông như vậy, là có cả một cuộc đời hạnh phúc.
Không có việc nhọc lòng, đương nhiên người sẽ trẻ tuổi, nhìn không già đi chút nào.
Nói tới nói lui, cũng chỉ là vì mệnh tốt mà thôi! "Thanh niên trí thức Diệp có chuyện gì sao?" Trần Nhu hỏi.
" Quốc Cương và anh Quốc Bân là anh em họ, tính lên thì em và chị cũng là chị em dâu, chị dâu gọi em như thế có phải quá khách sáo hay không?" Diệp Thiến nói.
Trần Nhu nhìn cô ta mà rằng: "Không phải do tôi khách sáo mà là do cô, thanh niên trí thức Diệp, cô tự cho là chúng ta thân thiết, tôi và Lệ Hoa mới là chị em dâu, không có quan hệ gì với thanh niên trí thức Diệp cả."
Diệp Thiến hỏi: "Chẳng lẽ chị dâu không muốn nhìn thấy em và Quốc Cương hòa hợp sao? Em biết năm đó là do em..."
"Cô sống ở bên ngoài thật sự tệ lắm sao?" Trần Nhu đánh gãy lời cô ta, hỏi.
Diệp Thiến nghẹn họng.
"Tôi cũng đoán cô ở bên ngoài không được tốt lắm, bằng không sao cô có thể trở về cái nơi mà cô từng coi như ác mộng này?" Trần Nhu tiếp tục nói: "Nhưng mà tôi không nghĩ ra được sống thế nào mà không tốt, cô thi đỗ đại học, sau khi tốt nghiệp đại học xong là bắt được cái danh phần tử tri thức, thậm chí còn có thể ngồi lên cái chức cán bộ, tại sao lại không sống tốt được?"
Trong lòng Diệp Thiến thầm nói còn không phải do mệnh cô ta không tốt ư?
Lúc mới đầu cô ta đã thật sự cảm thấy đây là cuộc sống mới của mình.
Cầm giấy thông báo trúng tuyển của mình đi tới đại học, trong lúc đó còn trở về nhà mẹ đẻ một lần, nhưng mà nhà mẹ đẻ cũng không còn là căn nhà trong ký ức nữa, nhà mẹ đẻ cũng chẳng còn là nơi cô ta có thể dừng chân.
Nhưng mà không sao cả, cô ta đỗ đại học, cô ta có thể đi học đại học, sau khi tốt nghiệp xong, tới lúc đó cô ta muốn gì cũng có cái đó!
Mà sống ở nông thôn nhiều năm như vậy, cô ta giống như là chết đói mà hấp thu tri thức trên đại học, rất nhanh sau đó cô ta tìm thấy được một bạn học nam có chung chí hướng.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận