Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 536: Ký Ức Tốt Đẹp

Chương 536: Ký Ức Tốt ĐẹpChương 536: Ký Ức Tốt Đẹp
Đoạn ký ức tốt đẹp nhất với tên đàn em này, chẳng qua là do sai thời đại, hắn không có ý định phản bội lại vợ con tha hương tới đây, nhưng hắn cũng nói với cô ta, cô ta là đoạn hồi ức đẹp de nhất trong cuộc đời dài đằng dang này của hắn.
Bởi vì mới sinh hai đứa nhỏ, cơ thể yếu kém quá rồi, cô ta sống cùng đàn em mấy năm mà cũng không có mang thai.
Chuyện này khiến Diệp Thiến nhẹ nhàng thở phào đồng thời cũng không nhịn được có chút lo lắng.
Sau đó còn trải qua vài đoạn cảm tình, có một mối tình là vào lúc cô ta bắt đầu vào một đơn vị mới trong sự nghiệp của mình, cô ta không chống trụ nổi chủ nhiệm của mình theo đuổi, nên bắt đầu có quan hệ với chủ nhiệm ở đơn vị của mình.
Chủ nhiệm là một người đàn ông có vốn học thức rộng lớn, tuy rằng hơi lớn tuổi nhưng ông ta rất bao dung cô ta, cái loại cảm giác cô gái nhỏ rúc trong lòng ông ta khiến cô ta trầm mê không dứt ra được.
Nhưng mà đoạn tình cảm này cuối cùng bị lộ và vợ ông ta biết được, vậy nên cô ta bị đánh, cũng không trụ nổi trong nội thành nữa, bởi vì nhà mẹ đẻ của vợ chủ nhiệm có thế lực không nhỏ, nên cô ta bị phong sát trực tiếp. Vòng di vòng lại, cho tới nay cũng vẫn chưa yên ổn được, mãi tới năm trước cô ta lại nói chuyện tái hôn, là người cùng bộ ngành, cũng là một người đàn ông từng ly hôn, bởi vì vợ trước chỉ sinh con gái mà không sinh được con trai nên ly hôn.
Nhưng mà người đàn ông này ở chung với cô ta nửa năm thì bắt đầu chất vấn vì sao cô ta vẫn chưa có thai, có phải sẽ không sinh con hay không?
Diệp Thiến liền nói thân thể cô ta không tốt, về sau đi nhận nuôi một đứa rồi coi như con ruột cũng được.
Nhưng mà sao gã ta có thể đáp ứng được? Ồn ào nhốn nháo với cô ta nửa tháng sau đó liền dọn đi, cái kí túc xá kia còn lại mỗi mình cô ta, mà lúc này cô ta đã bao nhiêu tuổi rồi?
Còn có ai sẽ cưới cô ta sao? sẽ chẳng có ai nữa, đám đàn ông này chẳng có một thằng nào tốt, tất cả chỉ muốn chơi cô ta không mất vốn mà thôi, chơi xong thì bỏ.
Ngẫu nhiên có những đêm nằm mơ, cô ta sẽ nhớ về những ngày tháng khi còn ở nông thôn.
Không biết có phải những năm gần đây cô ta trải qua quá nhiều chuyện, nhìn quá nhiều đàn ông hay không mà đôi khi cô ta sẽ hoài niệm về những tháng ngày được Hàn Quốc Cương che trở ở trại nuôi heo.
Năm đó cả thôn không có một ai có sắc mặt tốt với cô ta cả bởi vì cô ta bị thanh niên trí thức Vương làm cho lớn bụng, mọi người toàn nói cô ta không đứng đắn, nhưng mà Hàn Quốc Cương nói với cô ta rằng, cô ta không phải sợ, hắn sẽ cưới cô ta.
Hắn thật sự cưới cô ta, hắn cũng không so đo chuyện cô ta bị tên họ Vương kia lừa.
Nhưng mà mẹ hắn không vừa lòng cô ta, kết hôn xong bọn họ liền dọn tới trại nuôi heo để ở, chỗ đó thối hoắc, cô ta không thích chút nào.
Thế nhưng hắn nỗ lực hết sức giúp cô ta quét tước, bởi vì cô ta không thích trên người hắn bị mấy vết bẩn khi làm việc nhà nông bám vào mà ngày nào cũng đi ra sông tắm rửa.
Được chia lương thực, hắn cũng chỉ ăn ba bốn phần rồi kêu no, còn bảo cô ta ăn nhiều một chút.
Đặc biệt là lúc cô ta mang thai, hắn vô cùng vui vẻ, ngày nào cũng đi mò lươn bắt cá chạch về hâm cho cô ta ăn, lúc ở cữ, hắn cũng dùng cách thức tương tự chăm sóc cô ta thỏa đáng.
Đi đổi cho cô ta rất nhiều trứng gà, hắn không ăn mà để cho cô ta ăn hết.
Mỗi đêm khuya mơ hồ, cô ta đều sẽ nghĩ tới, nghĩ tới người đàn ông những năm đó bị cô ta vứt đi như giày rách, ghét bỏ là kẻ vô dụng.
Nhưng mà sau khi cô ta gặp phải những kẻ đối lập như thế này, cô ta mới phát hiện, người đàn ông này mới là người thương cô ta nhất.
Trong tất cả đám đàn ông đó, hắn là người thật sự toàn tâm toàn ý thương yêu cô ta, năm đó học năm hai đại học đàn em kia cũng yêu cô ta, đối xử với cô ta vô cùng ôn nhu, nhưng lại chưa từng cho cô ta một quả trứng gà nào cả.
Bạn cần đăng nhập để bình luận