Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 537: Chờ Hết Giận Làn Được

Chương 537: Chờ Hết Giận Làn ĐượcChương 537: Chờ Hết Giận Làn Được
Nhưng ở những năm tháng đó, Hàn Quốc Cương lại tiếc không ăn mà để lại tất cả cho cô ta.
cho dù lúc ấy cô ta không hiểu chuyện, còn không hề vừa lòng với hắn, nhưng mà hắn vẫn đối xử với cô ta tốt như vậy.
Thậm chí cô ta còn biết, ngày đó buổi sớm trời còn chưa sáng, lúc mà cô ta cầm giấy báo trúng tuyển bỏ chạy, hắn còn đi theo ở phía sau che chở cho cô ta rời đi.
Hắn không ngăn cản cô ta không cho cô ta rời đi, người đàn ông này là thật sự yêu cô ta.
Đi hết nửa đời người rồi quay đầu lại xem mới phát hiện ra người đàn ông mà cô ta không cần này mới là người đàn ông tốt nhất, chẳng sợ là người đàn ông nông thôn chân chất.
Nhưng lại tốt hơn gấp ngàn lần những kẻ lang sài hổ báo khoác da người ở bên ngoài đó.
vậy nên cô ta quay về.
Trở về nhìn con cái một chút, cũng xem hắn, lại không nghĩ tới lúc này hắn cho cô ta cái kinh hỉ lớn như vậy.
Thế mà hắn trở thành hộ chăn nuôi lớn nhất trong thôn, hợp tác với người khác nuôi hơn trăm con heo, nhiều heo như thế, khẳng định là năm nay có thể kiếm được khoảng hơn ngàn rồi! cô ta làm việc ở bên ngoài đã xem như không tôi rồi, trước kia lương tháng của cô ta cũng khoảng hơn trăm đồng, số tiền lương này ở bên ngoài xem như là cao.
lại không nghĩ tới Hàn Quốc Cương có thể thu mỗi năm hơn ngàn, người đàn ông này đã giàu lên rồi!
chuyện này khiến Diệp Thiến rất vui mừng, quả nhiên người đàn ông ưu tú nhất vẫn là Hàn Quốc Cương mà không phải những người đàn ông khác ngoài kia.
Thế nên cô ta từ vốn chỉ định về thăm thành ở lại trong thôn.
So với đi ra ngoài kia vất vả như vậy, tại sao cô ta lại không ở lại trong thôn cùng Hàn Quốc Cương, hiện giờ thu nhập của hắn cao như vậy, chắc chắn có thể cho cô ta sống những ngày tháng tốt hơn.
Cô ta tin tưởng rằng với vốn kiến thức học hỏi được ở bên ngoài, cô ta có thể giúp hắn đi xa hơn nữa.
Nhưng mà hiện giờ Hàn Quốc Cương rất lạnh nhạt với cô ta, nhưng mà căn bản cô ta chẳng thèm để ý, cũng không lo lắng gì cả. .
Năm đó hắn đối xử với cô ta tốt lắm mà? Hiện giờ cô ta đã trở lại, khẳng định là trong lòng hắn vui lắm chẳng qua là vẫn còn tức giận vì cô ta đi nhiều năm như thế không trở về mà thôi.
Chờ hết giận là ổn rồi, ngày tháng sẽ bình thường trở lại.
Còn nữa, con của hai người họ đều đã lớn như vậy rồi, còn có cái gì không qua được nữa đây?
"Chuyện trước đây đều đã qua rồi, hiện tại chẳng ai nhìn lại quá khứ nữa có đúng không?" Diệp Thiến nói như vậy.
Trần Nhu nhìn cô ta tự tin vô cùng như thể nắm chắc được thắng lợi, nhàn nhạt nói: "Con người luôn phải nhìn về phía trước là không sai, nhưng những chuyện đã xảy ra không thể hoàn toàn coi là chưa từng xảy ra được, năm đó cô vì thi đại học mà bỏ chồng bỏ con là sự thật không thể nào phủi bỏ được, nhiều năm như thế tới một bước cũng chẳng về thăm đây cũng là sự thật, hai đứa nhỏ vì cô mà từ nhỏ đã phải chịu bạn cùng lứa chê cười cũng là sự thật."
"Em sẽ đền bù cho bọn họ, hiện tại em đã trở về, đương nhiên là em sẽ không để cho bọn họ bị khinh thường!" Diệp Thiến nói.
Trần Nhu thầm nói cô trở về mới khiến cho bọn họ bị người ta nói tới lao đao, đi luôn mới tốt.
Nhưng hiện giờ thái độ của Hàn Quốc Cương là øì còn chưa biết được, Trần Nhu cũng không có nói trắng hẳn ra, cô không muốn nói với Diệp Thiến quá nhiều, bảo: "nếu mà không còn chuyện gì khác thì mau về đi, cô cũng đừng tới chỗ tôi nữa."
Đây là nói thẳng ra chỗ cô không chào đón cô ta.
"Chị dâu, em cũng nghe nói là chị ve nên mới đích thân tới đây." Diệp Thien không khỏi nói. Người phụ nữ ở nông thôn này sao lại không cho người khác mặt mũi chứ? Làm gì có chuyện Trần Nhu sẽ cho cô ta mặt mũi, lạnh nhạt nói: "Tôi đang bận làm van thắn." Diệp Thiến nhìn vào mắt cô, sau đó xoay người đi về, hiện tại giàu lên rồi thái độ cũng bắt đầu vên váo hơn hẳn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận