Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 541: Không Có Gì Muốn Nói Hay Sao?

Chương 541: Không Có Gì Muốn Nói Hay Sao?Chương 541: Không Có Gì Muốn Nói Hay Sao?
Vừa nói chuyện phiếm vừa đánh bài, mãi tới khi cũng khá muộn, lúc này mới trở vê.
Hàn Quốc Bân vẫn chưa có về nhà, mãi tới khi gần 10 giờ, mới từ trong nhà bí thư chi bộ thôn trở về, lúc này bọn nhỏ đều đã đi ngủ cả rồi.
Trần Nhu ở trong phòng ngủ của mình đóng đế giày, đang chờ anh vê, sau đó mở cửa cho anh vào nhà.
"Đêm nay ở bên đó có náo nhiệt không?" Trần Nhu cười nói.
"Rất nhiều người." Hàn Quốc Bân cười cười: "Uống hơi nhiều trà chút nên về hơi muộn."
"Chú Quốc Cương có tới đó không?" Trần Nhu nhận áo khoác ngoài anh cởi ra treo lên trên giá, nói.
"Có tới." Hàn Quốc Bân gật đầu, biết vợ mình muốn hỏi gì, liền nói: "Trong lòng chú ấy hiểu rõ mà.”
Trần Nhu nói: "Hiểu rõ là được, em không muốn nhìn nhà chú ấy hiện giờ có hoàn cảnh tốt như thế lại vẫn thua trong tay thanh niên tri thức Diệp."
Mọi người đều nói không có việc thiện nào hơn việc biết sai chịu sửa, lời này nói không sai, nhưng cũng phải xem việc sai đó là chuyện gì. Có những chuyện vượt qua điểm mau chốt, mặc dù đã biết sai rồi nhưng vẫn cần thiết phải trả giá lớn, mấy năm nay, chính bản thân Hàn Quốc Cương vừa làm cha vừa làm mẹ, vất vả lắm mới nuôi được hai đứa nhỏ lớn lên, cái giá của hắn cũng đã trả xong rồi.
Mọi người cũng tôn sùng anh đúng là một nam tử hán, không ai nói lại chuyện trước kia nữa.
Nhưng mà lần này nếu hắn tiếp nhận thanh niên trí thức Diệp, vậy thì hình tượng của hắn ở trong lòng người dân sẽ tụt bậc.
cái sai của thanh niên tri thức Diệp rất thái quá, không kể đến hiện tại cô ta có thật sự muốn trở về cùng hắn xây dựng một cuộc sống mới hay không, nhưng mà cái sai của cô ta vượt qua phạm vi tha thứ mất rồi.
Năm đó thím hai Thẩm là quả phụ tái giá nhưng mà không ai nói gì cả, chứ như cô ta, đó là chuyện mà không ai có thể tiếp thu được.
Đặc biệt là thanh niên tri thức Diệp này nói không chừng đã biết sai rồi.
Thái Lệ Hoa nói không phải không có căn cứ, rất có thể do lương tâm đột nhiên trỗi dậy nên mới trở về xem thử.
Nói không chừng là trở về khoe khoang ra, muốn mọi người nhìn thấy cô ta sống rất tốt nhưng ai ngờ trong thời gian mười năm này, mọi thứ trong thôn đều đã thay đổi cả. Hàn Quốc Cương thì đã thành hộ chăn nuôi giàu có, mỗi năm thu vào vài ngàn!
Vậy nên lúc này mới muốn ở lại làm bà chủ.
Đặc biệt là cái sức mạnh tự tin kia, Trần Nhu nhìn là cảm thấu chướng mắt, cứ như thể nhất định phải được, phảng phất như lấy đồ trong túi.
Chỉ cần cô ta đồng ý ở lại, Hàn Quốc Cương sẽ trở về như ngày xưa.
Hàn Quốc Bân cười một tiếng: "Tình cảm của Quốc Cương đã phai nhạt rồi."
Thời gian mười năm, cái loại tình cảm nào còn có thể như ngày xưa? Ai có thể đứng tại chỗ chờ đợi ai mười năm, đặc biệt là mối quan hệ giữa hai người còn chẳng phải là yêu tới chết đi sống lại, năm đó còn sắp thành một đôi oán ngẫu.
Trân Nhu gật gật đầu, cũng không nói chuyện của Diệp Thiến và Hàn Quốc Cương nữa, giờ không còn sớm nữa nên chuẩn bị đi ngủ.
"Vợ ơi, em để anh yêu thương em đi." Tắt đèn, Hàn Quốc Bân lại bắt đầu không thành thật, nói.
"Mau ngủ đi, không còn sớm nữa." Trần Nhu đánh nhẹ anh một cái.
Hàn Quốc Bân cười liền ôm vợ mình đi ngủ, nói: "Vợ ơi, đi ngủ sớm một chút."
"Ừm." Trần Nhu dựa vào lòng ngực anh, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Bên ngoài tuyết rơi không nhỏ, trong phòng ngủ hai vợ chồng ôm nhau lại ấm tới lạ kì.
Hàn Quốc Cương đêm nay cùng với Hàn Quốc Bân tới nhà bí thư chỉ bộ trong thôn ngồi chơi, đã ra ngoài rồi, trên đường về, hắn nhìn thấy Diệp Thiến.
Hiển nhiên là Diệp Thiến đang đợi hắn.
Nhìn thấy Diệp Thiến, Hàn Quốc Cương chỉ hơi khựng lại một chút, sau đó coi nhu không nhìn thấy tiếp tục đi vê nhà.
"Quốc Cương." Diệp Thiến gọi anh ấy.
"Thanh niên trí thức Diệp, có việc gì sao?" Hàn Quốc Cương đành dừng lại trả lời.
"Quốc Cương, em đã về rồi, anh không có gì muốn nói với em sao?" Diệp Thiến nhìn anh ấy nói.
Người đàn ông ngày xưa bị cô chê bai không đáng một xu, giờ nhìn lại sao mà có sức hút như thế, người cao mét tám, mặc dù không đẹp trai lắm nhưng mà khuôn mặt hiện lên vẻ dương cương, nam tính. Có thể do ngày trước cô không chú ý đến điểm này, cũng có thể do ở bên ngoài trải qua quá nhiều chuyện, cô cuối cùng cũng nhìn đến những điểm tốt đẹp của người đàn ông này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận