Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 542: Cóc Ghẻ Ăn Thịt Thiên Nga

Chương 542: Cóc Ghẻ Ăn Thịt Thiên NgaChương 542: Cóc Ghẻ Ăn Thịt Thiên Nga
Hàn Quốc Cương nhìn về phía cô ta: "Thanh niên trí thức Diệp muốn tôi nói gì với cô?"
Ngày xưa anh đúng là rất thích người phụ nữ này, năm đó đoàn thanh niên trí thức của các cô đến thôn, là anh cùng với đội trưởng đến đón họ, lúc ấy từ ánh mắt đầu tiên anh nhìn thấy người phụ nữ này, đã bị cô ta hấp dẫn, đồng thời cũng khiến trong lòng anh không khỏi nảy sinh một chút tự ti.
Bởi vì đây là lần thứ hai anh nhìn thấy con gái thành thị, lúc đó anh thầm nghĩ, như thế nào lại bạch, lại xinh đẹp như vậy? Đây là tiên nữ hạ phàm chăng!
Khi đó cô trong sáng giống như ánh trăng trên trời, Ở trên trời cao tỏa ra ánh sáng, mà anh giống như là một con sâu ở dưới chân núi, chỉ có thể ngửa mặt lên ngắm nhìn mặt trăng tỏa sáng đó.
Anh vẫn nhớ rõ, khi đó cô ấy cho anh một cái kẹo, cười nói đây là kẹo cô ấy mua ở thành mang đến đây, cho anh một cái ăn thử.
Anh ăn rồi.
Mà cũng vì cái kẹo này, anh triệt để rơi vào hố sâu tình yêu.
Sau đó chỉ cần là chuyện của cô ấy, mặc kệ mệt mỏi, bận rộn ra sao anh đều dành ra thời gian đến đó hỗ trợ. Người trong thôn đều cười nhao anh, cười anh cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga, nhưng mà anh không nói gì, bởi vì anh thật sự có ý nghĩ như vậy, muốn cô ấy có thể nhìn thấy điểm tốt của anh.
Lại sau đó chính là chuyện của cô ấy và thanh niên trí thức Vương bị mọi người biết, lúc ấy nói anh không đau lòng là giả, nhưng dù là như vậy, anh cũng muốn cưới cô ấy.
Sau khi kết hôn anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc, bởi vì anh không hối hận về quyết định của mình, một chút cũng không hối hận.
Nhưng mà cô ấy vẫn không muốn ở lại đây, sau lại thậm chí vì để được trở về thành không tiếc dùng bản thân giao dịch với thanh niên trí thức Vương, còn mang thai con của anh ta.
Mặc dù đứa bé kia cuối cùng cũng không giữ được sảy rồi.
Nhưng lúc ấy Hàn Quốc Cương chỉ cảm thấy lòng của mình tê tái rồi, chết lặng rồi.
Anh biết cô ấy muốn đi, muốn rời khỏi nơi này, vì vậy lúc cô ấy muốn thi đại học anh cũng không ngăn cản, sau đó thi đỗ, cô liền đi rồi.
Anh cũng nguyện ý buông tay, để cô ấy đi đến cuộc sống mà cô hằng mơ ước.
Buổi sáng ngày hôm đó, anh ở đẳng xa đi theo cô ta vào thành, thời điểm cô không chút do dự bước vào thành, anh đã quyết định chặt đứt đoạn tình cảm trong lòng anh với cô rồi. Vốn nghĩ rằng cả đời này cô đều đều se không trở lại nơi cô coi như một cơn ác mộng này, lại không nghĩ rằng cô vậy mà lại trở về đây, nhưng mà anh thật không hiểu được, sao cô lại quay về đây?
Ánh mắt Hàn Quốc Cương bình tình, thâm trầm nhìn người phụ nữ này, thời gian mười năm không chỉ có cô thay đổi, mà anh cũng vậy, anh đã buông xuống được đoạn tình cảm ngày xưa rồi.
"Quốc Cương, em quay lại rồi!" Diệp Thiến nghe thấy lời nói bình tĩnh của anh ấy, bèn nói lại lần nữa.
Cô đã trở lại, trở về gia đình của mình, chẳng lẽ anh không nên ôm chặt lấy cô, thủ thỉ với cô nỗi nhớ nhung những năm qua anh dành cho cô sao?
Hay là tất cả những điều anh làm cho cô trong quá khứ chỉ là giả dối, anh cũng giống như những tên đàn ông bên ngoài kia?
Không, không phải vậy, anh khác với những tên sài lang hổ báo đội da người đó, cô không thể nghĩ như vậy về anh được!
Diệp Thiến ngước nhìn ánh mắt bình tĩnh của anh, mím môi nói: "Quốc Cương, em biết những năm qua anh rất đau khổ, em cũng biết năm đó em ra đi bỏ lại hai đứa nhỏ cho anh, em xin lỗi đã để anh một mình nuôi chúng khôn lớn, nhưng mà em cũng là có nỗi khổ trong lòng, năm đó em phải trải qua rất nhiều khó khăn mới thi đỗ đại học!" "Phải không." Hàn Quốc Cương thuận miệng trả lời.
Diệp Thiến thấy anh ấy đáp lại mình thì vô cùng vui vẻ nói: "Có thể anh không biết, em ở trong trường đại học bận như thế nào, sau khi khai giảng, những tư liệu học tập nhiều không đếm hết được, mỗi người đều giống như chết đói học tập tri thức, muốn thay đổi số phận của bản thân, em cũng vậy, anh có biết, em ở trong trường cố gắng nhiều ra sao không?"
Khi mới vào học cô đúng là rất chăm chỉ cố gắng, nhưng mà sau khi gặp được tên cặn bã đó, cô mới...
Bạn cần đăng nhập để bình luận