Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 545: Không Biết Xấu Hổ

Chương 545: Không Biết Xấu HổChương 545: Không Biết Xấu Hổ
Khóe miệng Diệp Thiến cong lên một nụ cười, xoay người về lại nhà lão Hà.
Vốn dĩ lão Hà cũng không muốn cho cô ta thuê ở, nhưng mà cô ta đứa không ít tiền thuê, ở ngày nào trả một đồng tiền ngày đó, như vậy còn không phải là nhiều ư?
Diệp Thiến đi về liền về luôn phòng của mình.
Nhưng mà chuyện xảy ra đêm nay cũng không phải là không ai biết, đêm nay Xuyên Tử hẹn người khác vào rừng bẫy thỏ hoang gà rừng.
Nhưng lại vừa vặn đụng phải hai người họ.
Tránh ở chỗ tối xem hết toàn bộ, kích động tới mức không đi bắt gà rừng thỏ hoang nữa, trực tiếp trở về kể với vợ mình chuyện này.
Vợ Xuyên Tử trợn to hai mắt nhìn hắn, nói: "Cô ta thế mà còn nói ra loại lời này?"
"Anh nghe được thật mà." Xuyên Tử gật đầu nói.
"Đúng là nước trong quá ắt không có cá, người không biết xấu hổ là thiên hạ vô địch, cô ta cho rằng cô ta là người nạm vàng nạm ngọc sao? Năm đó làm thì thôi, lúc đó còn trẻ, hiện giờ chắc phải 40 rồi đi, cô ta lấy đâu ra tự tin?" Vợ Xuyên Tử nói.
"Đi làm cho xí nghiệp nhà nước hình như về sau còn có cả tiền dưỡng lão đó, không cần lo lắng gì cả, chi phí sinh hoạt khám bệnh gì đó đều có nhà nước lo, nghe rất trâu bò." Xuyên Tử nói.
"Em nhổ vào, dạng người như cô ta cũng xứng?" Vợ Xuyên Tử phun ngụm nước miếng.
Xuyên Tử nói: "Kì thực anh cảm thấy hai người họ quay về cũng không tồi, dù sao thì cô ta cũng đã biết sai rồi."
"Anh đừng có làm em thấy ghê tởm!" Vợ Xuyên Tử lập tức mắng: "Kẻ như cô ta Hàn Quốc Cương không muốn là được rồi nhìn này không biết ở bên ngoài đã trêu trọc bao nhiêu người đàn ông, nếu Hàn Quốc Cương còn muốn ở bên cô ta thì em phải khinh thường hắn!"
Xuyên Tử nói: "Đó cũng là chuyện không lường trước được..."
"Không lường trước được gì chứ, năm đó cô ta bị tên thanh niên trí thức Vương kia làm cho to bụng, đã thế còn là những hai lần, như cô ta cứ phải gọi là chó không thể thay đổi được thói quen ăn phân, đi ra bên ngoài kia, gặp được những bạn học đó, sao cô ta có thể không phát tình lên được? Anh nghĩ cô ta tốt đẹp đến mức nào cơ chứ!" Vợ Xuyên Tử nói.
Sau đó chuyện này qua miệng vợ Xuyên Tử, ngày hôm sau, chuyện tối qua Diệp Thiến khóc lóc cầu xin Hàn Quốc Cương tha thứ và cho quay lại nhưng Hàn Quốc Cương cự tuyệt đã truyền khắp nơi.
Lúc thím hai Hàn nghe nói việc này cũng bắt đầu nhẹ nhàng thở ra, sau đó liền về nhà cảnh cáo đứa con trai, trừ phi bà chết, nếu không thì không thể người đàn bà họ Diệp này bước chân vào cửa!
Hàn Quốc Cương vô cùng bất đắc dĩ, nói: "Mẹ, đây là chuyện không có khả năng, tết nhất mẹ đừng nói những chuyện này nữa."
"Vậy được." Lúc này thím hai Hàn mới vừa lòng, con trai mình có tính cách như nào bà cũng biết, hắn nói không có khả năng này thì đúng thật là không có khả năng.
Nhưng mà cho dù có yên tâm, thì bà cũng không thể ngồi không được.
Bà chạy tới nhà Chị dâu cả Hàn bên này, vì chuyện gì? Chẳng phải là vì cdc muốn làm mai cho Trần tam ca ư?
Thím hai Hàn còn nói đứa cháu dâu này, sao không giới thiệu em họ nó cho Quốc Cương?
"Cháu cũng muốn giới thiệu lắm chứ, nhưng mà cháu hỏi chú Quốc Cương, chú ấy cười nói không có ý tưởng gì về phương diện này, cháu làm sao có thể quấn lấy không buông được? Những chuyện như thế phải anh tình tôi nguyện mới được chứ, cháu tới nhà mẹ đẻ em họ cháu nói, bên kia lập tức trả lời là muốn, nhưng đây chẳng phải là gán ghép ư? Những chuyện này tốt hơn hết nên trông chờ vào duyên phận!" Chị dâu cả Hàn nói.
Nhưng mà trong bụng lại rất vừa lòng, bởi vì chị nghĩ sau chuyện này thì cô em họ Ngô A Phương của cô đã bắt đầu một cuộc sống mới, bên chỗ nhà chồng không hà khắc khó tính, lần trước chị đi tới thăm cô ay thấy cuộc sống quả thực không tồi, ở nhà mẹ đẻ bên kia chị ấy cũng có chút mặt mũi, hiện giờ còn ai có thể nói chị không chịu giúp đỡ người trong nhà nữa?
"Còn có người nào tốt nữa không, giới thiệu cho Quốc Cương một người?" Thím hai Hàn nói.
Chị dâu cả biết bà sốt ruột, bảo: "Thím hai, thím không thể quá nôn nóng được, tuy rằng hiện giờ viên cứt chuột họ Diệp kia trở về rồi nhưng xem thái độ của Hàn Quốc Cương cháu thấy không thành vấn đề, chú ấy sẽ không suy xét đến thanh niên trí thức Diệp nữa đâu, nếu thím muốn tìm cho chú ấy thì chọn người tốt một chút, tuy rằng cháu mai mối cho em họ cháu là A Phương nhưng cháu cũng không tùy tiện nói mấy chuyện này với người khác, phải tự nhiên mới được, bằng không sẽ tự mình hại mình lại còn hại cả người khác!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận