Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 55: Chồng Ơi, Muốn Anh

Chương 55: Chồng Ơi, Muốn AnhChương 55: Chồng Ơi, Muốn Anh
Hiện giờ thời tiết này rất lạnh, quần áo giữ ấm bên trong Trần Nhu đều mặc vào, Hàn Quốc Bân nhìn đến nỗi đôi mắt đều thẳng.
Rửa sạch chân liền thò qua.
"Gì?" Trần Nhu không rõ nguyên nhân nhìn anh.
"Vợ ơi." Hàn Quốc Bân ôm cô vào lòng.
Anh cũng muốn chờ vợ anh, nhưng mà anh đã quá coi trọng định lực của mình rồi, nhìn vợ anh cả người mặc quần áo giữ nhiệt căn bản nhịn không nổi
Trần Nhu cảm nhận rõ ràng được nỗi ham muốn ở người đàn ông của mình.
Hàn Quốc Bân trên mặt hơi nóng, nói: "Không chạm vào em, chỉ cần ôm một cái là được rồi."
"Làm sao lại không chạm vào em." Trần Nhu trong lòng hiểu rõ, cố ý nói.
Từ sau khi cô có bầu, anh cũng chưa chạm vào cô lần nào, nhưng mà hai người nằm chung một cái giường, anh có phản ứng gì chẳng lễ cô còn có thể không biết sao?
Cũng biết là anh lo lắng, tuy rằng không nghe nói trong lúc mang thai không thể sinh hoạt vợ chồng, nhưng là tâm ý của anh cô vẫn cảm nhận được.
" Em bây giờ không tiện lắm". Hàn Quốc Bân nói.
Lễ nào anh lại không muốn chạm vào vợ mình, anh cũng không phải là thánh nhân, nhưng mà vợ anh bây giờ đang có bầu nha.
"Muốn anh". Trần Nhu ôm eo anh, nhẹ giọng nói.
"Vợ ơi." Hàn Quốc Bân cũng rất muốn vợ mình, nghe cô nói vậy cả người đều cứng đờ.
"Không sao đâu." Trần Nhu cười nhẹ.
Đến lúc làm chỉ cần nhẹ nhàng một chút thì không cần lo lắng, anh vẫn luôn rất nhẹ nhàng.
Hàn Quốc Bân xác định có thể, vì thế anh liền kích động, hai người xong việc ngọt ngào liền ôm nhau đi ngủ sớm.
Sáng sớm hôm sau Trần Nhu dậy sớm ủ bột chuẩn bị cho làm bánh trứng cho anh mang đi ăn.
Nhưng mà cơm sáng vẫn là cháo, ăn xong mới cho anh cầm bánh trứng đi ra ngoài.
Trần Nhu một người ở nhà không có việc gì làm, lúc trước còn có áo lông phải dệt, bây giờ không cần dệt áo lông, vải bố lúc trước cô cũng đem ra làm thành quần áo, xong thì để ở trong ngăn tủ cất để sang năm mặc.
Cho nên Trần Nhu nghĩ nghĩ, liền đi đến sau nhà, thu hoạch hết củ cải cùng cải trắng.
Chu Trân sang đây, một bên cắn hạt dưa một bên nói: "Hôm nay lạnh như vậy, ta đoán qua mấy ngày nữa có khi tuyết rơi đấy, Quốc Bân nhà em lại đi vào núi rồi hả?"
"Vâng." Trần Nhu trả lời.
Hôm nay đúng là rất lạnh, nàng cảm thấy chắc là chỉ có năm sáu độ, nhưng thật ra cũng không sợ, bên trong cô mặc áo giữ nhiệt, cũng có áo lông cùng áo khoác, cô không cảm giác lạnh, Hàn Quốc Bân cũng vậy, mặc áo bông ra ngoài, bên trong còn có áo lông, hắn hỏa lực vượng, sẽ không quá lạnh.
Đất phần trăm củ cải, cải trắng cũng không quá nhiều, qua một lúc liền thu xong rồi, muốn cất lại để qua mùa đông ăn, mặc dù chỉ có hai vợ chồng, nhưng cũng muốn cất nhiều đồ ăn một chút.
Trong lúc Chu Trân nói chuyện phiếm với Trần Nhu, nhỏ giọng nói: " Người em dâu kia của em đúng là lợi hại thật đó, chị nghe nói cha mẹ chồng của em đều bị cô ta thu thập đến dễ bảo, đối xử với cô ta còn tốt hơn cha mẹ ruột cô ta nữa "
"Con trai cưng của bọn họ cưới được cô gái ở trấn trên, người ta còn có công việc ổn định, bọn họ chính là cha mẹ ruột rồi, nếu không con gái người ta sống không thoải mái mà muốn ly hôn, mất mặt cũng không phải con gái nhà người ta." Trần Nhu nói.
Nếu cô em dâu thứ ba không chịu được mà cùng Hàn Quốc Lâm ly hôn, thì cô ấy cũng không sợ gì cả, vì bản thân cô ấy đã có công việc nên cũng dễ nói.
Nhưng nếu là Hàn Quốc Bân thì khẳng định là sợ, muốn tìm một người có điều kiện tốt như vậy, đối với một người đàn ông ở nông thôn như anh mà nói, kia khẳng định không phải là chuyện dễ dàng.
Chính vì vậy ông Hàn, bà Hàn đối xử với Tống Hiểu Ngọc như chính con gái de của mình thì cũng không sai, Trần Nhu không có một chút ngoài ý muốn nào.
Trên thực tế đúng là như vậy, từ sau khi kết hôn, cuộc sống sinh hoạt của Tống Hiểu Ngọc rất thoải mái, đi làm vẫn luôn được Hàn Quốc Lâm đưa đi đón về.
Hai vợ chồng trẻ mới cưới, quả thật là cuộc sống quá ngọt ngào.
Tiên lương của Tống Hiểu Ngọc thật sự không thấp, một tháng được mười hai đồng tiền, ngoại trừ được tiền lương còn được thưởng phiếu gạo cùng các loại phiếu khác tùy vào định mức phân phát.
Bạn cần đăng nhập để bình luận