Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 552: Trộm Nhòm Ngó

Chương 552: Trộm Nhòm NgóChương 552: Trộm Nhòm Ngó
"Phải ăn cả cỏ khô chứ, nếu ngày nào nó cũng ăn củ cải trắng thì sao em có thể nuôi nổi? Nhưng đôi khi cũng phải cải thiện chút thức ăn cho nó chứ. Nó thân với em lắm, chỉ em mới cưỡi được nó thôi, những người khác muốn cưỡi nó thì phải có em đi cùng, nếu không nó sẽ đá người đấy." Tiểu lão tứ đắc ý nói.
"Đôi khi cải thiện thức ăn cũng đâu có tốn bao nhiêu tiền chứ! Em tự mua đồ chơi đồ ăn vặt đi, tiền tiêu vặt của anh chẳng còn lại bao nhiêu, không mời em được nữa đâu." Tam Hổ nói.
Ai anh không hiểu." Tiểu lão tứ buông tiếng thở dài.
"Sao anh lại không hiểu?" Tam Hổ nhìn cậu bé, so với cậu còn nhỏ hơn rõ nhiều tuổi mài!
Tiểu lão tứ nhìn trái nhìn phải thấy xung quanh không có ai mới nhỏ giọng nói: "Em kể cho anh nghe, nhưng anh không được kể lại với những người khác đâu đấy nhé."
"Được." Tam Hổ có vẻ như rất muốn nghe bí mật nên vội vàng gật gật đầu.
"Em có bạn gái, học cùng lớp với em." Tiểu lão tứ nói.
Tam Hổ mở to hai mắt nhìn, không thể tưởng tượng được nhìn cậu nhóc. Vậy mà đứa em họ này lại có bạn gái rồi! "Bạn ấy tương đối tham ăn. Tiền của em đêu phải dùng để mua đồ ăn vặt cho bạn ấy, không thể tiêu quá nhiều được." Tiểu lão tứ nói.
Trước đó nói mấy lời sẽ chia tay chẳng qua là để gạt mẹ mình thôi, sao có thể chia tay được! Bạn gái cậu cũng mang bánh kem nhỏ tới lớp cho cậu ăn cùng mà, đâu có ăn không đồ ăn của cậu đâu.
Hơn nữa, hiện tại thì bạn ấy là người xinh nhất trong lớp cậu, sao mà chia tay được. Chờ đến lúc cậu gặp được người nào xinh hơn rồi tính sau.
Tam Hổ khiếp sợ không chịu được, vậy mà lại thực sự có bạn gái!
"Nhưng em mới nhỏ như vậy mà?" Tam Hổ không nhịn được hỏi.
"Em nhỏ chỗ nào chứ? Cũng đã học lớp hai rồi mà. Hơn nữa đây cũng là..." Cậu nhóc tính toán một chút: "Bạn gái thứ tư của em rồi."
Tam Hổ lại chấn động tâm lý thêm một lần nữa. Bạn gái thứ tư? Người anh em bà con này của cậu đúng là trâu bò thật đấy!
"Cho nên anh hiểu rồi chứ? Tiền của em không thể nào tiêu được." Tiểu lão tứ nói.
"Hiểu rồi." Tam Hổ gật gật đầu đưa cho cậu một cái pháo, chơi xong rồi hai người liền về nhà chuẩn bị ăn cơm chiêu.
Cơm chiều cũng vô cùng phong phú.
"Tam Hổ ăn nhiều một chút nhé." Trần Nhu cười nói.
"Cô năm, cháu nghe nói ở trong thành lão tứ còn nuôi một con lừa con ạ?" Tam Hổ hỏi.
"Đúng vậy." Trần Nhu nói: "Bảo bối của thằng bé đấy, vào mùa hè cứ hai ngày là phải tắm cho nó một lần."
"Thế thì sạch sẽ, lúc cưỡi cũng không sợ có con rận." Tam Hổ nói.
"Ngày bao nhiêu mấy đứa phải về quân doanh thế?" Trần Nhu hỏi.
"Cháu cũng chưa biết nữa, phải xem ba mẹ cháu thế nào đã." Tam Hổ vừa gặm xương sườn vừa nói.
"Nếu là về muộn thì cháu cũng có thể vào thành ở, đến lúc đó là có thể xem con lừa rồi." Trần Nhu nói.
"Vậy ngày mai cháu về nhà hỏi một chút nhé ạ?" Đôi mắt Tam Hổ tỏa sáng.
"Được." Trần Nhu cười gật đầu.
Chờ ăn xong cơm thì để lại cho bọn nhỏ đi thu dọn, Hàn Quốc Bân và Trần Nhu liền cùng nhau đi ra ngoài. Đã sớm muốn tới nhà người trong thôn ngồi chơi cùng uống trà rồi.
Bọn nhỏ đã chơi chán bên ngoài rồi nên chỉ ở nhà chơi, cùng nhau chơi bài đâu. Không chỉ có Hàn Bảo Châu mà ngay cả hai anh em Hàn Tư và Hàn Bác cũng tới, tất cả tụ tập lại cùng nhau chơi.
Tam Hổ cảm thấy chơi thế này thực sự quá náo nhiệt, dù có mất tiên đi nữa thì cậu cũng vẫn cao hứng.
Hàn Chanh thắng được tiền liền đi cầm bát kẹo ra chia cho mọi người cùng ăn.
Tam Hổ hỏi: "Trong nhà sao không mua TV vậy?"
"Nhà em bên kia có à?" Hàn Bác hỏi lại cậu.
"Có chứ, nhà em mua TV lớn." Tam Hổ gật đầu nói.
"Nhà ở quê không có còn nhà trong thành thì có, chờ đến lúc vào trong thành em muốn xem thì xem sau đi." Hàn Chanh nói.
" Vậy sao không mua TV mang về quê thế?" Tam Hổ hỏi.
"Đương nhiên là không mua rồi. Nhà anh rất ít khi về quê, chỉ lúc ăn tết mới về còn bình thường đều ở trong thành. Mua TV lớn để ở quê nhỡ có trộm nhòm ngó thì sao?" Hàn Chu giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận