Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 558: Đã Làm Tròn Trách Nhiệm Người Mẹ Chưa?

Chương 558: Đã Làm Tròn Trách Nhiệm Người Mẹ Chưa?Chương 558: Đã Làm Tròn Trách Nhiệm Người Mẹ Chưa?
"Mấy ngày thì mọi người phải về quân doanh? Tam Hổ nói muốn vào thành ở vài ngày cùng với nhà em." Trần Nhu cười nói.
"Mùng bảy là phải đi rồi." Tô Miên Miên đáp.
Thời gian ngồi xe cũng phải mất hai ngày. Vào mùng mười là Cố Thừa Diệu phải có mặt ở quân doanh bên kia để báo cáo rồi.
"Ngày mai bọn em về thành rồi, để Tam Hổ cùng vào thành với nhà em đi. Trước khi đi thì cả gia đình chị ghé qua nhà em chơi đi, ngủ lại nhà em một đêm." Trần Nhu cười nói.
"Có đủ chỗ ở không vậy?" Tô Miên Miên hơi động tâm.
"Để bọn nhỏ qua bớt bên nhà chị tư em ở là được. Nhà em bên kia có ba phòng cơ mà, sao lại không đủ chỗ ở được? Buổi sáng mọi người ăn sáng ở nhà em rồi đi chuyến xe sớm về tỉnh thành là được, kịp mà." Trần Nhu nói.
"Vậy đến lúc đó chị và Thừa Diệu đành tới phiền nhà em một buổi tối nhé?" Tô Miên Miên cười nói.
"Vậy mùng sáu em bảo Quốc Bân lái xe về đón hai người qua bên đó." Trần Nhu gật đầu nói.
Hai người nói chuyện thêm một lúc nữa rồi mới ra ngoài ngồi cùng với chị dâu họ cả và chị dâu họ hai.
Ở bên này ngồi chơi thêm vài giờ nữa, lại quà tết để lại đây xong Trần Nhu và Hàn Quốc Bân, còn có Trần tứ tỷ và An Đại Bang liền mang bọn nhỏ về nhà mẹ đẻ để tạm biệt. Sau đó hai gia đình mới từ nhà mẹ đẻ bên kia về nhà mình.
Chờ đến khi vào thành hai nhà lại tụ tập sau.
Hôm nay đi thăm hỏi người thân thu hoạch cực kỳ phong phú. Mỗi đứa nhỏ đều nhận được rất nhiều bao lì xì.
Vốn dĩ chỉ có Tam Hổ đi theo thôi, thế nhưng trước mắt lại nhiều thêm một chú hổ con nữa. Tiểu Hổ cũng đi theo nhà Trần Nhu.
Đúng vậy, bé con mập mạp này vô cùng nhớ nhung món trứng kho và cánh gà của nhà cô năm cho nên liền đi theo họ cùng về nhà luôn.
Khi Trần Nhu đưa đám củ cải nhỏ này về thôn thì gặp phải Diệp Thiến. Lúc này Diệp Thiến đang lôi kéo Hổ Tử để nói chuyện, chẳng qua rõ ràng là Hổ Tử không muốn quan tâm tới cô ta.
Nhìn thấy Trần Nhu, Hổ Tử vội gọi: "Bác gái hai!"
"Hổ Tử lại đây mau, năm nay bác còn chưa lì xì cho hai chị em cháu đâu đấy." Trần Nhu cười cười, vẫy tay nói.
Hổ Tử liền chạy tới. Trần Nhu đưa cậu hai bao lì xì, cười nói: "Một bao là của cháu, mang về cho chị cháu bao còn lại nhé." "Dạ vâng. Bác hai, bác đừng quan tâm tới bà ấy nhé." Hổ Tử lại nhỏ giọng nói thêm một câu rồi mới chạy về nhà.
Trần Nhu nói với Hàn Quốc Bân: "Anh đưa bọn nhỏ về nhà trước äi."
Hàn Quốc Bân gật gật đầu rồi dẫn mấy đứa nhỏ đi trước. Lúc này Trân Nhu mới nhìn về phía Diệp Thiến, nói: "Tội gì mà cô phải làm như vậy? Cô đã thi đại học để ra khỏi thôn, cũng bắt đầu cuộc sống mới của mình rồi cơ mà."
Diệp Thiến nhíu mày nói: "Chị dâu, nhưng Hổ Tử là do em sinh!"
"Thằng bé đúng là do cô sinh thật đấy, nhưng cô có từng làm tròn trách nhiệm của một người mẹ hay chưa? Cũng cũng đừng có mà nói với tôi cô là mẹ nó nên cô có quyền nhận con. Nếu dựa trên pháp luật hiện tại thì quan hệ giữa tôi và Hổ Tử còn thân thiết hơn cô." Trần Nhu nhìn vào mắt cô ta, nói.
Diệp Thiến nhấp miệng nhìn cô, nói: "Chị dâu à, hiện tại ngay cả chị cũng muốn tới nói mấy loại lời nói này với em sao? Nhiều năm như vậy mà Quốc Cương vẫn không cưới vợ là do anh ấy đang đợi em về, hiện giờ ta đã trở về rồi, cả nhà em sẽ được đoàn tụ. Chị dâu, đến chị cũng không đồng ý sao?"
Trần Nhu lãnh đạm nói: "Cô không cần tự mình đa tình. Trước đây chú Quốc Cương không cưới người khác chẳng qua là vì hai chị em Hổ Tử và Hổ Nữu còn nhỏ thôi. Bây giờ hai chị em chúng đều đã trưởng thành hết rôi, cô thử xem xem sau này chú Quốc Cương có cưới người khác hay không. Về thành mà sống cuộc sống của cô đi, còn xem như giữ được thể diện, đừng náo loạn đến mức chút danh dự cuối cùng cũng không giữ lại nổi."
Nói xong Trần Nhu liền muốn äi.
Diệp Thiến lại không nhịn được tức giận nói: "Gọi cô một tiếng chị dâu thì cô thực sự dám lên mặt dạy đời đấy à? Đây là chuyện của tôi, liên quan gì đến cô chứ!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận