Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 573: BIDa Kich

Chuong 573: BIDa KichChuong 573: BIDa Kich
"Chuyện này.. Nếu không biết còn tưởng là mẹ đang nói về chuyện trạch đấu trong mấy nhà giàu thời xưa đấy." Tống Hiểu Ngọc nói "Tuy rằng mấy năm gần đây có tiền rồi thì người chị dâu hai này của con có chút không để tâm đến con nữa thật, nhưng chị ấy vẫn thực sự rất yêu thương chiều chuộng hai đứa nhỏ Tư Nhi và Bác Nhi nhà con đấy. Hai đứa nó thường xuyên chạy qua bên đó ăn cơm cũng chẳng thấy chị ấy phản đối câu nào cả."
Tuy không muốn phải thừa nhận người chị dâu hai này rất hào phóng nhưng là trong lòng Tống Hiểu Ngọc cũng đã ngầm công nhận từ lâu rồi.
"Bây giờ điều kiện nhà cô ấy tốt như thế, Tư Nhi Bác Nhi ngẫu nhiên qua đó ăn bữa cơm còn có thể khiến nhà cô ấy nghèo đi được chắc? Con cho rằng bây giờ mọi người vẫn nghèo khó như lúc trước chắc? Con người phải biết nhìn về phía trước chứ đừng luôn nhớ về những được mất hiện tại, đó chỉ là chút chuyện râu ria không đáng để tâm mà thôi. Quan trọng nhất vẫn là được lòng người con hiểu chưa? Con nhìn thử ba cha con Quốc Lâm nhà con mà xem, có phải bọn họ đều có ấn tượng cực kỳ tốt với chị dâu hai của con hay không?" Mẹ Tống hỏi.
Nhắc đến chuyện này là Tống Hiểu Ngọc lại cực kỳ ấm ức, nói "Còn không phải vậy hay sao? Mỗi khi có chuyện gì xảy ra, dù là Quốc Lâm hay hai đứa con trai của con cũng đều khẳng định là do con vô cớ gây rối."
Chồng và con trai mình đều không thiên về mình, còn có chuyện gì khiến người ta bị đả kích hơn thế này nữa không?
"Con học theo cách đối nhân xử thế của cô ấy một chút đi. Lần trước con náo loạn gây ra chuyện kia nên bây giờ ở nhà con chẳng có quyền gì để nói chuyện hết. Việc đón cha mẹ chồng tới đây ở đã không cách nào từ chối được rồi thì con phải làm cho thật tốt vào. Đến lúc đón hai ông bà đến thì đừng có bày ra bộ dáng không cam tâm không tình nguyện, cũng đừng có mà làm qua loa cho xong chuyện, nhớ chưa? Nếu con mà cư xử như vậy thì Quốc Lâm sẽ bất mãn với con đấy!" Mẹ Tống nói.
Tống Hiểu Ngọc nói "Vậy con cứ phải cam chịu như thế mãi hay sao?"
"Con nói xem tại sao con lại không hiểu chuyện đến thế cơ chứ, con không chấp nhận thì làm sao bây giờ? Phải chờ tới lúc Quốc Lâm trở mặt với con thì con mới vui à?" Mẹ Tống mắng.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lúc này có khách tới mua hàng nên Tống liền dừng lại không nói nữa. Vị khách này muốn mua một bình dầu đậu phộng, là loại đầu không rẻ, mua xong thì người trực tiếp đi luôn.
"Suy nghĩ cẩn thận chưa? Nếu mà lại phạm phải chuyện ngu ngốc kia một lần nữa thì lần sau đừng có mà về nhà khóc nhé. Bày cách cho con mà con còn không nghe!" Sau khi vị khách kia đi thì mẹ Tống mới tiếp tục nói.
"Nếu làm như mẹ nói thì từ giờ về sau con cứ phải cung phụng hai ông bà ấy như vậy mãi ạ?" Tống Hiểu Ngọc ấm ức hỏi.
"Nếu con rộng rãi dám tiêu tiền thì mời một người bảo mẫu tới đây chăm sóc hai ông bà ấy là được, tiền thuê bảo mẫu thì ba nhà chia đều." Mẹ Tống nói.
"Cần gì phải thuê bảo mẫu chứ." Cho dù là ba nhà chia đều thì Tống Hiểu Ngọc vẫn tiếc không nỡ tiêu nhiều tiền như vậy "Mẹ chồng con vẫn còn nhanh nhẹn lắm, vẫn có thể lo liệu mọi chuyện trong nhà được. Nếu cha chồng con tới đây thì còn có thể qua giúp Quốc Lâm cùng bán thịt nữa."
"Cho nên rốt cuộc là con không vui vì chuyện øì?" Mẹ Tống dùng vẻ mặt như đang nhìn một đứa ngốc để nhìn con gái.
Tống Hiểu Ngọc nói không nên lời, chỉ đơn giản là cô không muốn ở chung với hai ông bà mà thôi, nói "Mùi trên người họ khó ngửi lắm mẹ ơi, lúc ở nông thôn hai người họ thường xuyên không tắm rửa, còn không rửa chân nữa col"
"Vậy thì mỗi ngày con bảo hai ông bà ấy tắm rửa rồi rửa chân sạch sẽ, bảo bọn họ chú ý vệ sinh đi. Nơi này là trong thành chứ không phải ở nông thôn, bảo với bọn họ là đừng mang những thói quen không tốt ở quê vào trong thành kẻo bị người ta chê cười. Nếu hai ông bà ấy không biết làm thì con dạy họ làm, phải ngoan ngoãn nhẹ nhàng chứ đừng bày ra vẻ mặt sưng xỉa với họ, Quốc Lâm sẽ nhìn thấy hết những chuyện con làm đấy. Thằng bé là một đứa con hiếu thảo, nếu con đối tốt với cha mẹ nó thì nó nhất định sẽ đối xử với con tốt hơn, hiểu chưa?" Mẹ Tống dạy dỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận