Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 576: Giúp Đỡ Ba

Chương 576: Giúp Đỡ BaChương 576: Giúp Đỡ Ba
Dù sao thì nhiệm vụ học tập cũng thật sự rất vất vả, phải dùng trí óc rất nhiều nên Trần Nhu muốn bồi bổ thật tốt cho mấy đứa nhỏ.
Trần Tiểu Bằng nhà bên cạnh cũng nói tay nghề của cô thực sự quá tốt nên cậu bé cũng sang đây ăn cùng để bồi bổ một phen.
Mỗi khi cô hầm canh đều sẽ bảo cậu bé sang đây uống cùng, không bao giờ thiếu phần hết.
Mã Ngọc Linh bận buôn bán, công an Trần cũng phải đi làm cho nên Trần Tiểu Bằng thường xuyên qua nhà cô bên này ăn cơm. Mã Ngọc Linh cũng không hề keo kiệt, trực tiếp mua không ít đồ ngon mang qua bên này, không để con trai mình ăn chực không trả tiền.
Vào giữa tháng năm còn tiến hành một đợt thi thử, cuộc thi khảo sát chất lượng lần này đã tăng độ khó lên. Theo cách nói của Chu hiệu trưởng thì kỳ thi đại học sẽ không khác lắm so với lần thi này.
Điểm thi của hai kỳ thi này sẽ dao động không quá 50 điểm.
Đây đối với những học sinh bình thường, còn đối với những học sinh top đầu như Hàn Hàng mà nói thì điểm số sẽ không dao động quá hai mươi điểm.
Lần này điểm tổng của Hàn Hàng đột phá 700 điểm, được tận 709 điểm. Cậu là học sinh khoa học tự nhiên, thành tích này trước mắt đã phá vỡ kỷ lục từ trước tới giờ. Trước đây cũng có người vượt 700 điểm rồi nhưng vẫn chưa có ai đạt đến 709 điểm cả, điểm lần này của cậu là kỷ lục cao nhất.
Trong cuộc thi này Hàn Hàng đứng thứ nhất toàn thành phố. Còn có một bạn khác thấp hơn so với Hàn Hàng một điểm, đứng hạng thứ hai.
Chu hiệu trưởng phải gọi là tâm hoa nộ phóng. Ngay cả lãnh đạo trong thành phố cũng gọi điện thoại tới đây khen học sinh ông tự mình dạy ra rất lợi hại.
Chu hiệu trưởng lại tiến hành một đợt phụ đạo tâm lý nữa cho Hàn Hàng để cậu không bị áp lực. Thành tích như vậy không chỉ cao trong thành phố mà cũng là học sinh mũi nhọn số một số hai trong toàn tỉnh.
Chỉ là toàn tỉnh có nhiều thành phố như vậy, thành phố của bọn họ bên này thi được điểm như vậy thì có khi các thành phố khác cũng không phải là không có khả năng.
Đương nhiên, thực ra thành phố của bọn họ ben này cũng xem như khá lạc hậu, những thành phố khác bên ngoài còn phát đạt hơn.
Năm vừa rồi nơi này cũng có một hai học sinh đột phá 700 điểm như vậy, nhưng vào lúc thi đại học thì đều phát huy không tốt cho lắm. Bởi vậy cho nên tính tới nay thì thành phố của bọn họ chưa từng có một Trạng Nguyên tỉnh nào. Đều bị những thành phố khác giành mất.
Nhưng năm nay Chu hiệu trưởng thực sự cảm thấy rằng học sinh này của ông có thể tham gia tranh giành vị trí Trạng Nguyên tỉnh.
Thành tích của cậu từ trước đến nay đều rất xuất sắc, ông không hề cảm thấy khi thi đại học cậu sẽ thụt lùi.
Có thể nói kỳ thi đại học lần này làm Chu hiệu trưởng còn khẩn trương và chờ mong hơn cả bản thân Hàn Hàng.
Nhưng Hàn Hàng lại thực sự rất bình tĩnh. Ngay cả khi vừa giành được hạng nhất toàn thành phố thì cậu cũng không quá vui sướng.
Hai người Hàn Tư và Trần Tiểu Bằng đều bội phục đến không chịu được.
Những phụ huynh có con cái trong khu này cũng biết tin con trai nhà Hàn lão bản vừa thi được hạng nhất toàn thành phố, họ đều không nhịn được hỏi thăm Trần Nhu xem có phải nhà cô có bí quyết gì hay không?
Bí quyết ở đâu ra cơ chứ? Nếu thực sự có bí quyết thì cũng phải hỏi Chu hiệu trưởng, hiện tại lão đại là do ông bồi dưỡng mà.
Trần Nhu trừ bỏ làm ba bữa cơm ngon một ngày thì chẳng cần nhọc lòng về những việc khác, cô muốn nhọc lòng cũng đâu có nhọc lòng nổi.
Trong những ngày tháng như vậy, kỳ thi đại học đầu tháng sáu đã tiến đến. Hai ngày trôi qua rất nhanh, thoáng cái đã thi xong rồi. Trần Nhu và Hàn Quốc Bân cũng không hỏi xem lão đại có làm bài tốt không.
Hai người chỉ để lão đại đi chơi bóng rổ mà thôi. Không chỉ có bóng rổ mà những môn thể thao khác cũng đều để cậu đi chơi cho khuây khỏa.
Lão đại chơi bóng rổ khoảng hai ngày sau đó liền đi về quê.
Hàn Hàng muốn đi bơi. Cậu cũng rất thích con sông kia ở quê.
Sau khi về quê, cậu cũng không về nhà mà trực tiếp qua nhà bác cả và bác gái cả mình ở.
Đương nhiên, cậu cũng có qua nhà họ Hàn bên kia chào hỏi ông Hàn và bà Hàn.
Bà Hàn không có biểu tình gì mà chỉ hỏi cậu tại sao Hàn Tư không ve quê cùng? Hàn Hàng liền nói cậu bé phải ở trong thành để giúp đỡ ba mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận