Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 577: Muỗi Nhiều

Chương 577: Muỗi NhiềuChương 577: Muỗi Nhiều
Ông Hàn thì không chú ý đến chuyện này, ông lập tức hỏi xem cháu trai thi đại học thế nào? Có chắc chắn thi đậu vào đại học ở Kinh Thị bên kia hay không?
"Chắc là không có vấn đề gì ạ." Hàn Hàng cười cười.
"Tốt, tốt!" Ông Hàn phụ cao hứng gật đầu sau đó cho cháu trai mười đồng tiền để tiêu vặt.
Hàn Hàng không nhận tiền của ông nội mình.
Cậu cũng không về quê ở bao lâu, cũng chỉ ở lại khoảng ba bốn ngày. Mỗi ngày cậu đều đi bơi ở sông, còn sang nhà ông bà ngoại chơi nữa. Đến sáng hôm nay cậu mới đi theo xe lừa của ông lái xe lừa cùng trở về thành.
Bây giờ cậu không cần học bài nữa mà chỉ cần đọc vài quyển sách mình thích thôi. Hàn Hàng trực tiếp đi theo cha mẹ tới tiệm tạp hóa bên này để hỗ trợ.
Trần Nhu thấy tỉnh thần của con trai không tệ chút nào liền cười nói "Ở quê chơi thế nào rồi?"
"Khá tốt ạ, chẳng qua là quá nhiều muỗi. Nếu ban đêm mà không mắc màn thì không thể nào mà ngủ nổi." Hàn Hàng bất đắc dĩ nói.
Trân Nhu cười cười, lại hỏi "Có qua nhà ông bà nội con chào hỏi một chút không đấy?" "Có ạ." Hàn Hàng gật đầu "Con cũng qua cả nhà ông bà ngoại bên kia nữa."
Trần Nhu cũng không hỏi nhiều nữa mà để cậu nghỉ ngơi thêm.
Hàn Hàng sao có thể nghỉ ngơi được nữa? Sau khi thi xong cậu đã nghỉ ngơi quá nhiều rồi nên cậu ở bên này giúp đỡ một lúc lâu. Không chịu nổi sự quan tâm quá mức của nhóm các thím các bác nên cậu cũng chẳng dám ở lại thêm nữa mà đi tìm bạn học để cùng đi chơi bóng rổ.
Thật sự mà nói thì ở khu này Hàn Hàng có rất nhiều fan của mẹ.
Ai mà lại không muốn có một đứa con trai như vậy cơ chứ? Cậu vừa đẹp trai vừa cao ráo, còn học giỏi nữa. Vừa tới tiệm tạp hóa thì nhóm các thím các bác đều không muốn rời đi nữa mà chỉ muốn lôi kéo cậu nói chuyện.
Nhiệt tình đến mức Hàn Hàng không chịu nổi cho nên cậu đành phải tìm cơ hội để trốn đi.
Trần Nhu và Hàn Quốc Bân đều có chút dở khóc dở cười, nhưng cũng vô cùng cao hứng. Sau này không phải lo con trai nhà mình không cưới được vợ nữa rồi.
Đặc biệt là Trần Nhu, trước giờ cô vẫn luôn lo lắng về phương diện này.
Lão đại là một tên thẳng nam sắt thép như vậy, không phải loại người biết dỗ dành con gái, sau này sao mà có thể cưới vợ được? Cũng may bây giờ còn khá ưu tú, về sau chắc han sẽ có người nhìn trúng cậu. Không cần phải nhọc lòng về chuyện này nữa rồi.
Lão đại thi đại học xong liền nghỉ ngơi, ngày ngày đi chơi bóng rổ cùng Trần Tiểu Bằng, Hàn Tư và cả các bạn học khác nữa.
Mà cũng trong thời gian này, Hàn Quốc Lâm và Tống Hiểu Ngọc liền chuyển nhà.
Đầu tháng tư năm nay hai vợ chồng Thiết Đản cũng mua căn nhà mới để ở, hiện giờ Hàn Quốc Lâm và Tống Hiểu Ngọc cũng dọn vào nhà mới.
Gần như mấy gia đình nhà họ Hàn đều có nhà riêng trong thành.
Lúc tam phòng chuyển nhà có mở tiệc mời khách. Gia cụ gì đó thì Trần Nhu không tặng mà để cho hai người tự mua, nhưng lúc tới ăn cơm thì cần phải tặng bao lì xì.
Ông bà Hàn đều được mời tới, tuy chưa chính thức dọn đến ở nhưng hai người được đón tới đây ăn cơm trước.
Cùng đi đến còn người nhà họ Tống bên kia.
Bữa tiệc này cũng khá đông người.
"Chờ thành tích thi đại học của bọn Hàng Hàng được công bố thì vợ lão nhị à, đến lúc đó con cũng làm mấy bàn mời khách đi." Ông Hàn phụ nói như vậy với Trần Nhu.
"Chờ sau này thằng bé kết hôn rồi nói sau đi ạ." Trân Nhu đáp.
Cô không có ý định mời khách. Dù năm đó lão đại là Trạng Nguyên huyện hay hiện giờ thi đậu đại học Kinh Thị bên kia thì cô cũng đều không định mời khách.
Còn có lão nhị năm nay cũng thế, cô cũng chưa có ý định này.
Ông Hàn không nhịn được nói "Đây là chuyện vui mà sao lại không mới? Điều kiện của nhà họ Hàn chúng ta hiện giờ cũng không phải là không làm nổi mấy bàn. Nếu con không mời thì cha làm chủ mời mọi người cho."
"Cha à, cha cũng đừng tới làm chủ. Con không có ý định làm mấy việc này đâu." Trần Nhu cười cười.
Ông Hàn nhìn cô một cái, đương nhiên là biết vợ lão nhị sẽ không nể mặt mình.
Ông lại nói "Nếu Hàng Hàng đã không mời rồi, vậy chờ Tư Nhi thi đậu thì mời khách bên này sau!"
"Dạ vâng." Trần Nhu gật gật đầu.
Việc của tam phòng không liên quan đến cô, còn bản thân cô thì không định mời khách.
Bạn cần đăng nhập để bình luận