Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 579: Có Điểm Thi Đại Học

Chương 579: Có Điểm Thi Đại HọcChương 579: Có Điểm Thi Đại Học
Đến bây giờ chị còn không biết rằng mỗi tháng nhị phòng sẽ cho hai ông bà thêm 30 đồng tiền sinh hoạt phí bởi vì Trần Nhu cũng không nói. Lúc chị tới cửa hàng lương thực bên này mới nghe Thiết Đản kể lại.
Thiết Đản vốn cũng không định nói chuyện này ra. Thế nhưng Hàn đại tẩu lại cảm khái rằng có vẻ những năm gần đây hình như đã hiểu lầm thím ba của cậu, thím ba cậu có thể đón hai ông bà vào thành ở thì xem ra cũng khá hiếu thảo.
Nghe vậy Thiết Đản liền nói "Vậy còn không phải là do chú hai con đưa cho ông bà thêm 30 đồng tiền trợ cấp sinh hoạt mỗi tháng à?"
Lúc này Hàn đại tẩu mới biết là còn có việc này, liền tới đây hỏi Trần Nhu.
Trần Nhu cũng trả lời "Là ý của Quốc Bân đấy. Em không thể cấm cản anh ấy hiếu thảo với cha mẹ mình được nên mới mặc kệ anh ấy. Chị dâu cả, nếu chị không muốn thì cũng không cần đưa thêm nữa đâu, mỗi năm đưa lương thực cũng không tính làít"
"Chị cũng chẳng định đưa thêm đâu. Hai ông bà kia có bao giờ quý chị đâu, mỗi năm cho ngần ấy lương thực đã là nể mặt Quốc Võ lắm rồi. Nếu không phải vì anh ấy thì dù là một cây cỏ bọn họ cũng đừng có hòng mà lấy được từ tay chị!" Hàn đại tẩu nói. Trần Nhu cười cười.
Hàn đại tẩu lại nói với cô "Vốn đã bàn bạc xong là sau này tam phòng sẽ nuôi hai ông bà cơ mà. Điều kiện của tam phòng bây giờ cũng khá lên rồi, chú hai đưa tiền mà sao em không ngăn cản lại? Đáng lẽ đừng nên cho họ mới đúng! Đã cho thêm rồi mà vẫn còn mở mồm chê ít, lão thái thái kia đúng là không biết đủ mà!"
"Em nghe Dao Dao nói rằng hôm cậu ba của con bé mở mấy bàn tiệc mừng tân gia ấy, bà Hàn lôi kéo chồng em rồi hỏi tại sao kiếm được nhiều tiền như vậy mà mỗi tháng chỉ cho có ba mươi đồng? Bà ấy còn bảo là mỗi tháng phải đưa tận một trăm cơ." Trần Nhu nói.
Mắt Hàn đại tẩu trừng cả lên.
"Bà ấy còn nói Quốc Bân mở tiệm gia cụ lớn như vậy, hỏi anh ấy không thấy trong nhà chú ba chưa có đồ đạc gì hết hay sao?" Trần Nhu nói.
"Thật đúng là ngựa không biết mặt dài mài! Bà ta nghĩ mình là Hoàng Thái Hậu hay sao mà còn dám tới chỉ điểm giang sơn? Đã cung hàng cho sạp thịt của chú ba, còn giúp em dâu ba mở cả cái cửa hàng kia để kinh doanh nữa rồi. Đây là muốn chú hai cung phụng chú ba như con trai mình luôn đấy hả?" Hàn đại tẩu trào phúng.
"Chỉ là tâm sự với chị dâu cả một chút thôi, chị cũng đừng nói chuyện này ra ngoài nhé." Trần Nhu nói. Hàn đại tau không đáp lại. Thế nhưng lúc ve đến thôn chị lập tức kể hết về việc nhị phòng mỗi tháng trợ cấp 30 đồng tiền sinh hoạt phí cho ông bà Hàn, đã vậy còn bị chê ít ra cho mọi người.
Chị hỏi mọi người xem thấy chuyện này thế nào, còn nói cho người trong thôn biết rằng không phải chú ba mà chú hai mới chính là người hiếu thảo nhất!
Người trong thôn có ý kiến gì thì Trần Nhu không trở về nên không biết, nhưng cô lại nghênh đón việc thi cử của lão nhị.
Thi đại học tốn hai ngày, nhưng thời gian thi cấp ba thì đài hơn một chút. Nhưng dù có dài thế nào đi chăng nữa thì cũng rất nhanh đã thi xong.
Tiểu lão tứ cao hứng nói "Có phải bây giờ có thể đi qua chỗ Tam Hổ bên kia chơi rồi không ạ? Đồ đạc của con đều đã chuẩn bị xong hết rồi!"
"Cứ từ từ đã, còn hai ngày nữa là có thành tích thi đại học của anh cả con rồi." Trần Nhu nói.
Chu hiệu trưởng cũng vô cùng chờ mong thành tích thi đại học của Hàn Hàng.
Sáng sớm hôm sau, hiệu trưởng Chu đến văn phòng mình ngồi đợi tin tức, đợi từ sáng đến chiều, cuối cùng cũng có một cuộc điện thoại gọi đến.
Hiệu trưởng Chu có chút khẩn trưởng nhận điện thoại, loại cảm giác này giống như năm đó ông ấy mong chờ điểm thi đại học của mình vậy.
Sau khi nghe được câu chúc mừng của đầu dây bên kia, hiệu trưởng Chu tỏ ra bình tĩnh nói: "Đâu có, đâu có, tôi có dạy gì đâu, là do thằng bé tự học thôi, ha hả, đều do may mắn, may mắn thôi."
Ngắt điện thoại, vẻ mặt của hiệu trưởng Chu không cần nói cũng biết.
Chủ nhiệm giáo dục đến bên hỏi có phải có điểm thi đại học rồi không?
Bạn cần đăng nhập để bình luận