Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 58: Lại Nhớ Chồng Rồi!

Chương 58: Lại Nhớ Chồng Rồi!Chương 58: Lại Nhớ Chồng Rồi!
Một bó mì sợi cũng khoảng 200 khắc, thật ra ông cũng đã từng được ăn rồi nhưng đây là lương thực tinh, không trộn lẫn thứ gì, đó chính là đồ vật hiếm lạ.
Hơn nữa Trần Nhu thành tâm muốn cho, Ông Lư cũng liền nhận lấy, sau đó dạy cô cũng là tận tâm hơn.
Trần Nhu chính là vừa học liền biết, tuy rằng đồ vật đan bằng tre không dễ dàng làm được nhưng cũng không thể ngăn cản được cô, để cho ông Lư chỉ bảo cô một số chỉ tiết, Trần Nhu liền bắt tay vào đan.
Vừa mới bắt đầu đan, sản phẩm còn có điểm thô ráp, nhưng là sau này càng ngày sẽ càng tốt hơn.
Chỉ trong thời gian một ngày, Trần Nhu có thể tự mình đan được rồi, làm cho ông Lư cũng phải trầm trồ mà khen.
Mặt khác, những đồng chí phụ nữ khác cũng là kinh ngạc cảm thán, này vật phẩm bằng trúc cũng không dễ dàng đan, muốn học hỏi cũng không tính là quá khó, nhưng chỉ trong một ngày có thể tự mình đan thì đúng là lợi hại.
Trần Nhu quan tâm này đó, cô biết Quốc Bân nhà nàng cũng sắp trở lại, sau khi chập tối từ bên ngài trở về, cô liền rửa nồi, sau đó chặt thịt dê bắt đầu hầm. Thịt de không chặt nhiều ít chỉ khoảng nửa cân xương hầm cùng củ cải với nhau, cô cắt một chút gừng bỏ vào hầm xong mùi cũng rất là thơm.
Trần Nhu tuy rằng đã từng ăn qua nước ấm cháo thịt bò, nhân lúc còn nóng uống lên canh thịt dê cảm giác cả người đều ấm áp.
Số dư còn lại cô liền múc vào trong nồi để lưu trữ cho ngày mai cùng Hàn Quốc Bân cùng nhau ăn.
Mắt thấy thời gian đã không còn sớm, Trần Nhu liền đóng cửa cho kỹ rồi ngủ.
Tuy nói thời gian không còn sớm, kỳ thật cũng khoảng 7 giờ mà thôi, chẳng trời khá lạnh, trời tối rất nhanh, cô cũng không muốn tốn nhiều dầu để thắp đèn.
Chính là trời lạnh như thế này, Quốc Bân nhà cô một mình làm ở bên ngoài cũng thật không dễ dàng.
Trần Nhu trong lòng có một chút luyến tiếc làm Hàn Quốc Bân lại một lần nữa đi ra ngoài, bởi vì trời thật sự quá lạnh, trong phòng nổi lửa dưới giường đất sửa còn ấm một chút nhưng là vừa mở cửa đi ra ngoài, cũng là làm người lạnh đến phát run.
Đặc biệt là vào thời điểm ban đêm, cô đánh giá có lẽ trời cũng âm đến vài độ, ở bên ngoài kia màn trời chiếu đất, ngẫm lại đều cảm thấy không dễ dàng.
Cô lại nhớ Quốc Bân nhà cô không biết như thế nào rồi, sau đó Trân Nhu liên chìm dần vào trong giấc ngủ.
Lúc này Hàn Quốc Bân cũng mới từ trong núi ra, xách theo bao tải liền đi qua tìm ông Dương.
Lão Dương cho anh một cái phích nước nóng hoàn toàn mới, đây là Hàn Quốc Bân đã dặn trước, lão Dương phương pháp nhiều, cái gì cũng có.
Bất quá trước kia tính lên nợ ông Dương một khoản tiền, lần này tuy rằng Hàn Quốc Bân săn được không ít thỏ hoang cùng với gà rừng, nhưng không săn được con mồi lớn, khấu trừ số nợ ông Dương, cũng chỉ cầm được hai đồng tiền mà thôi.
Hàn Quốc Bân liền tính luôn tiền công làm một cái bồn gỗ lớn dùng để tắm rửa.
"Còn làm nữa à?" ông Dương đồng ý, sau đó cười nói.
"Ừ." Hàn Quốc Bân gật đầu, cái kia cần phải làm, một năm rốt cuộc cũng chỉ có một chút thời gian trước xuân có thể kiếm tiền, mặt khác thời gian đều phải đi làm công.
"Hiện giờ cưới được một cô vợ rồi liền thật liều mạng, mọi năm vào thời điểm này đều phải chuẩn bị qua mùa đông rồi." Ông Dương nói.
Năm vừa rồi, đúng là Hàn Quốc Bân không thể vào núi, bởi vì thời tiết quá lạnh, đều là đợi đến đầu xuân sang năm mới vào núi để săn bắn một chuyến.
Chính là vì mỗi một mùa đông đều làm như vậy, nên những năm gân đây anh mới có thể tích cóp được 200 đồng tiền ở chỗ lão Dương.
Nhưng mà năm nay thì khác rồi, vợ anh đã dệt áo lông cho anh, lại còn khâu cho anh một bộ quần áo bông lớn ấm áp vô cùng, tuy rằng thời tiết này rất là lạnh nhưng anh cũng sẽ không bị đông lạnh.
Quan trọng nhất chính là, anh nghĩ tới việc muốn vợ và đứa con sắp chào đời của mình có thể trải qua một cuộc sống tốt hơn, trong lòng anh liền cảm thấy như có ngọn lửa đang thiêu đốt khiến cả người đều ấm áp vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận