Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 580: Trạng Nguyên

Chương 580: Trạng NguyênChương 580: Trạng Nguyên
"Ừm có rồi, nhưng mà cũng không có gì đâu, chỉ là trường chúng ta ra một Trạng Nguyên trong kì thi đại học năm nay mà thôi!" Hiệu trưởng Chu cười nói.
Chủ nhiệm giáo dục ".." Hai chữ mà thôi dùng rất hay.
Nhưng mà hiệu trưởng, nụ cười trên mặt của ngài mau toét đến tận mang tai rồi kìa.
Ngay sau đó nhà trường đã treo băng rôn phi Chúc mừng bạn học Hàn Hàng của trường chúng ta giành được giải Trạng Nguyên tỉnh khối khoa học tự nhiên với tổng số điểm là 715 điểm.
Băng rôn là do hiệu trưởng Chu bí mật chuẩn bị từ trước, điểm thi vừa ra thì trực tiếp treo lên.
Giáo viên chủ nhiệm các lớp "..."
Nếu như mà không đỗ, hiệu trưởng của họ sẽ thất vọng đến mức nào?
Trường THPT số 1 trong huyện của họ có một học sinh đứng đầu trong kì thi đại học, ngay cả huyện trưởng đều bị kinh động trước việc này.
Huyện trưởng định gọi hỏi tình hình, nhưng nguyên bí thư Trương nay đã là huyện ủy Trương lại biết việc này, cười nói: "Là con của Hàn Quốc Bân, người năm đó bắt được gián điệp, huyện trưởng sắp xếp cho anh ta làm việc ở bộ phận vận tải, ngài còn nhớ chứ?" "Là con của anh ta?" Huyện trưởng tất nhiên vẫn nhớ rõ, kinh ngạc nói.
"Đúng vậy, chính là con trai anh ta, năm nay là Trạng Nguyên của tỉnh chúng ta, các thành thị khác đều không bằng, thằng bé giành được vị trí Trạng Nguyên." Huyện ủy Trương cười nói.
"Đây chính là Hổ phụ vô khuyển tử mà, cũng giành được vinh quang cho huyện chúng tal" Huyện trưởng cười nói.
Rất nhanh Hàn Quốc Bân cùng Trần Nhu cũng biết được tin này, hai vợ chồng liếc nhau, đều nhìn thấy sự kích động trong mắt nhau.
Trạng Nguyên tỉnh đấy, sao hai vợ chồng họ có thể không kích động? Đây chính là con trai nhà mình đấy!
Lúc tin này truyền đến, Hàn Hàng đang ngồi trong nhà xem TY.
Nhưng mà Trạng Nguyên tỉnh của bọn họ lại xuất ra từ một huyện thành nhỏ như vậy, chẳng khác gì một phượng hoàng vàng bay ra từ ổ đất, khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
Hàng xóm xung quanh sau khi nghe được việc này, tất cả đều tụ tập lại đây.
Ông Hàn, bà Hàn cũng rất nhanh nhận được tin này, ông Hàn kích động đến suýt ngất xỉu.
"Bố, bố bình tĩnh một chút, đây là việc tốt lành, Hàng Hàng là Trạng Nguyên tỉnh của tỉnh chúng ta!" Hàn Quốc Lâm đều bị bố của mình dọa cho sợ thót tim, vội vàng ấn huyệt nhân trung nói.
"Đừng... Đừng ấn nữa, bố không sao, không sao." Sau đó ông Hàn bình tĩnh lại nói, ông cảm thấy mình còn có thể sống thêm năm trăm năm nữa cũng không có việc gì.
Hàn Quốc Lâm lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
"Nếu là trước đây, Hàng Hàng nhà chúng ta chính là Trạng Nguyên lang đó!" Ông Hàn kích động nói.
"Đó là điều hiển nhiên, vị trí Trạng Nguyên lang không chạy đi đâu được, số điểm cao nhất của tỉnh chúng ta, Hàn Hàng sao lại giỏi vậy đâu?" Hàn Quốc Lâm cực kì hâm mộ nói.
Ông Hàn muốn nghe những điều vô nghĩa anh ấy nói nữa, ông muốn nhìn thấy cháu trai của mình, ngay lập tức!
Sau khi hai bố con nói xong, lập tức đi đến nhà Hàn Quốc Bân, mẹ Hàn nhịn không được hỏi Tống Hiểu Ngọc: "Hiều Ngọc à, Tư Nhi thi tốt không?"
Nghe vậy, Tống Hiểu Ngọc không còn chút sức lực nói: "Đây là do thành tích thi của Hàng Hàng quá tốt, vì vậy người thông báo trước cho trường học, nhưng những người khác đều chưa biết."
Không có chỗ nào có thể nói mát được, thật sự so đến nền đất rồi.
Bản thân Hàn Tư lại không cảm thấy như vậy, ngay từ đầu đã không thể so được, hơn nữa cậu cũng rất vui vẻ, anh họ của cậu đấy, là Trạng Nguyên tỉnh, có tư cách để khoe khoang!
Đi cùng ông nội với bố cậu đến bên nhà bác hai.
Ông Hàn được con trai đỡ đến đây, nhìn thấy đứa cháu trai cao lớn như tùng, như ánh trăng được các vì sao vây xung quanh của mình, thì vô cùng kích động, đợi đến khi nắm lấy đôi tay của Hàn Hàng, ông ấy liền bật khóc.
Ông ấy kích động bật khóc, nước mắt giàn giụa cả khuôn mặt, khiến mọi người vội vàng vỗ về, an ủi ông ấy.
Huyện trưởng không đến, huyện ủy Trương đến thay ông ấy, ông cùng Hàn Quốc Bân là người quen, tất nhiên tự mình đến chúc mừng anh ấy rồi.
Hàn Quốc Bân mời ông ấy vào nhà, một lúc sau lão Tứ cũng đến đây.
Lão Tứ cũng quen huyện ủy Trương, những người như lão Tứ sao có thể không quen biết người làm quan được chứ?
Ông ấy chỉ không ngờ là Hàn Quốc Bân cùng huyện ủy Trương cũng quen nhau mà thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận