Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 582: Cảm Nắng

Chương 582: Cảm NắngChương 582: Cảm Nắng
Còn nói gì mà bây giờ mấy anh em Hàn Hàng cũng không ở nhà, đi nghỉ hè ở chỗ cậu mợ của chúng rồi, giờ muốn mở tiệc cũng không còn kịp nữa.
Khiến cho bố Hàn tức giận vô cùng, mắng anh là đồ bất hiếu, cho ông ấy một cơ hội khoe khoang một chút cũng không được!
Còn nói, kết quả thi tốt như vậy, cũng không về quê tế bái tổ tiên, đốt tiền vàng, còn không nói cho tổ tiên biết sự kiện làm dạng danh dòng tộc này, vậy mà đã để nó đi đến trại quân đội rồi!
Trẻ con không biết thì không nói làm gì, nhưng mà người lớn còn không biết việc này sao!
Hàn Quốc Bân bị bố anh mắng cho một trận, nhưng anh nghe xong, nói là anh cũng không nghĩ đến việc này, vậy đợi thằng bé về, sẽ mang nó về quê bái lạy tổ tiên, nói cho tổ tiên tin vui này.
Lực ảnh hưởng của trạng nguyên tỉnh thật sự không nhỏ.
Khiến cho hơi người trong nhà tăng vọt, tiệm bánh bao của Trần Nhu thành tiệm bánh bao trạng nguyên, tiệm tạp hóa thành tiệm tạp hóa trạng nguyên.
Cũng không biết ai đi truyền tai, nói rằng ăn bánh bao nhà cô, mua rau dưa củ quả ngũ cốc hoa màu ở tiệm tạp hóa nhà cô thì cũng có thể nuôi ra được một vị trạng nguyên.
Một đám người như thể cướp đoạt nhau.
Kì thực đều biết không khoa trương như vậy nhưng cũng phần nào muốn dính chút phúc khí của trạng nguyên.
Trạng nguyên cũng tới nhà cậu họ chơi rồi nên không thơm lây được nên mới thông qua chuyện làm ăn nhà cậu dính tí phúc.
Trần Nhu còn khiêm tốn một tí, chứ như Hàn Quốc Bân, ông kễnh này dù có khiêm tốn thì vẫn mừng ra mặt.
Chẳng lẽ lại không, sau khi báo chí bên tỉnh thành bên kia đưa tin xong anh mua hẳn một xấp về đây, phân phát miễn phí hết cho hàng xóm xung quanh.
Không chỉ có phân phát ở đây mà còn mang cả về quê để phát, nhà mẹ đẻ cô bên đó cũng có phần.
Trần Nhu ".."
Cũng kệ thôi, cả cuộc đời người đàn ông này mới được có một lần đắc ý như thế, kệ anh đi thôi.
Đương nhiên người trấn động nhất vẫn là ông bà Hàn.
Nhìn đứa cháu nội kia của mình trên báo đĩnh bạt ưu tú như vậy, vậy là tương lai có người nối nghiệp rồi.
Lúc mà tới đây hai hốc mắt vẫn đỏ lên, từ khi biết đứa cháu nội Hàn Hàng này có tiền đồ như vậy ông bắt đầu kích động tới bật khóc.
Trước khi tới đây có vẻ như kích động quá hay sao, dù thế nào thì cháu nội cũng được lên báo, nhân dân cả nước đầu thấy được.
Tổ tiên nhà họ Hàn không có được nhiều người ưu tú tới thế, dù cho hiện tại ông có đi gặp liệt tổ liệt tông vậy thì ông cũng nguyện ý đi.
Trần Nhu mặc kệ, Hàn Quốc Bân thì đi tới nói chuyện với cha mình.
Tháng trước vợ Lữ Đản sinh con, là một thằng nhóc mập mạp nhưng lại không làm theo ý của chị dâu cả là về quê mà sinh luôn ở trong thành phố rồi ở cữ luôn ở đây.
Bởi vì mẹ Mã Ngọc Linh có thời gian rảnh để chăm sóc hơn nữa đứa trẻ còn nhỏ, vẫn cần đút sữa nên không tính về quê mà để ở đây làm mẹ cô ta trông giúp nếu đói bụng thì ôm tới trường học để cô đút sữa, như vậy tiện hơn nhiều.
Chị dâu cả cũng không có ý kiến øì, sách cho một cặp gà trống vào thành phố và một rổ trứng gà, bảo cô cần gì cứ nói.
Hiện giờ chị dâu cả vẫn chưa đi làm việc nhà nông mà gia cho anh cả đi làm, bản thân chị thì ở nhà nuôi gà, chị nuôi nhiều gà lắm.
Hơn nữa đã vất vả nửa đời người rồi, hai đứa con trai đều đã mua nhà trong tp , thu nhập cũng không tồi, không lẽ chị không thể sống nhẹ nhàng hơn một chút U? Còn ở lại trong thôn trông hạt kê nhỏ.
Hạt kê nhỏ là con gái của Thiết Đản, hai vợ chồng bọn họ bận rộn nên mang con về quê nhà, chờ con lớn thì đón về rồi đưa đi nhà trẻ là được.
Thỉnh thoảng chị dâu cả sẽ mang con bé vào thành phố chơi một chút, rất nhàn nhã.
Hôm nay là một ngày nóng bức đúng nghĩa, vô cùng nóng nực, thân thể Trần Nhu tốt hơn nữa còn chú ý tránh nóng nên không có vấn đề gì nhưng mà Hàn Quốc Bân gần đây hợp tác với bọn lão tứ đi kiếm tiền trực tiếp mở một cửa hàng điện gia dụng giống Cung Tiêu Xã nhưng lại to hơn Cung Tiêu Xã một ít, bận lên bận xuống, thậm chí còn có dấu hiệu cảm nắng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận