Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 585: Có Anh Đây Rồi

Chương 585: Có Anh Đây RồiChương 585: Có Anh Đây Rồi
Lại còn phát hiện dấu son môi kia trên áo nữa, chẳng lế còn không cãi nhau luôn? Náo loạn vô cùng lớn, Chu Xuyên còn bị vợ mình cầm bình rượu lớn đạp trực tiếp vào sau lưng!
Kì thật phải đập vào đầu hắn một cái thật mạnh để cho hắn nhớ đời nhưng mà do Chu Xuyên chạy trốn nhanh nên mới đập vào sau lưng.
Nhưng cũng xanh tím cả một mảng.
Trong thâm tâm Trần Nhu nói đáng đánh nhưng trên mặt thì chẳng tỏ vẻ gì cả, nghe ngóng một chút là được, chứ không đáp lại Từ Ngọc Mai mọt lời nào cả.
Nhiều năm như thế Từ Ngọc Mai cũng biết Trần Nhu là người như thế nào, không biết mấy cái đánh ghen các thứ, hỏi thì bảo không hiểu.
"Cũng may cô có mệnh tốt, Quốc Bân sẽ không làm xằng bậy bên ngoài bằng không có cả đời cô cũng chẳng biết được chút gì." Từ Ngọc Mai nói như vậy với cô.
"Đó cũng chưa chắc được, nói không chừng anh ấy cũng có ở bên ngoài nhưng mà vẫn gạt em thì sao?" Trần Nhu cười nói.
"Vậy cô tra được cái gì chưa?" Từ Ngọc Mai không khỏi hỏi.
"Chị cũng nói với cái đầu óc này của tôi làm sao mà tra ra được, nếu ở bên ngoài chị nghe được chút gì về anh ấy thì nhớ nói với em nhé." Trần Nhu nói.
"vậy Đại Nguyên có tin tức gì cô cũng nói với tôi đó!" Từ Ngọc Mai nói.
"Em mà biết thì khẳng định sẽ nói cho chị." Trần Nhu nói cho có lệ, chẳng qua cô cảm thấy không cần thiết nói cho Từ Ngọc Mai nhưng cô cũng chẳng gạt cô ta, chuyện này cô lấy tự bảo vệ mình làm chủ.
Nhưng mà trong lòng vẫn cảm thấy Lý Đại Nguyên không phải con người.
Trước kia còn làm ăn với Hàn Quốc Bân, mỗi lần đi ra ngoài có thể thu về hai ba ngàn nhiều thời điểm làm ăn khấm khá số tiền còn có thể vượt 4 ngàn.
Nhưng mà hiện tại dám cam có năm trăm đồng tiền về nhà.
Đương nhiên 500 đồng tiền cũng không ít nhưng cũng chẳng thể so với trước kia, này còn không phải là cầm đi nuôi bồ bên ngoài thì là gì nữa?
Tuy rằng Lý Đại Nguyên không phải cầm toàn bộ tiền đi nuôi Hứa Dung Dung bên này nhưng cơ bản cũng đều bỏ lại tại đây.
Mỗi tháng bên chỗ Hứa Dung Dung cần phải chu cấp 200 đồng tiền.
Nhưng mà 200 đồng này chỉ để cho cô ta thôi, chỉ tiêu sinh hoạt phí các thứ đều tính riêng ra hết. Lúc này mới mua một cái nhà tốn một ít tiền, dưới sự yêu cầu của Hứa Dung Dung thì căn nhà mới mua này đứng tên Hứa Dung Dung, cái căn nhà này mua cũng là để cho cô ta Ở.
Hứa Dung Dung vô cùng cảm kích, nói như thế thì trong lòng cô ta mới có cảm giác an toàn, không phải lo lắng căng thẳng sợ bị đuổi phải ăn ngủ nghỉ ngoài đường, tới chỗ dừng chân cũng chẳng có.
Ôn nhu hiểu ý tri kỈ cứ thế thả ra, ý muốn bảo hộ của Lý Đại Nguyên được nhân lên tới cực hạn.
Nhưng mà A Thắng cũng tới đây, lấy của người anh rể này hơn 100 đồng tiền bởi vì cha mẹ dưới quê sinh bệnh, phải vào bệnh viện nên tốn không ít tiền mà trong nhà lại nghèo.
Lý Đại Nguyên còn có chút không vui lắm nhưng mà nghĩ một trăm đồng tiền cũng chẳng nhiều lắm, nên cho.
Sau đó đêm đến nói với Hứa Dung Dung: "Hiện tại A Thắng cũng chẳng có công việc như vậy thì không tốt lắm đi, về sau cưới vợ phải làm sao bây giờ, chẳng lẽ lại cứ dựa vào người chị như em mãi được?"
"Công việc nào có dễ tìm như vậy, Đại Nguyên, anh đừng nóng giận, về sau em sẽ không cho A Thắng tới chỗ anh xin tiền nữa." Hứa Dung Dung nhu nhu nhược nhược nói.
"thật ra chút tiền ấy cũng chẳng là gì, nhưng mà anh cho em số tiền đó em tích cóp để làm gì? Cũng chẳng thấy em tiêu." Lý Đại Nguyên nói, tới cả em cô ta cũng không cho.
"Anh còn hỏi em tích cóp làm gì? Về sau con trai anh lớn lên, ăn uống ngủ nghỉ đi học có cái nào không cần tiền, lúc ấy không biết anh có còn đối xử với em tốt như vậy hay không nữa, hiện tại em không tích cóp một chút, về sau anh nói hai mẹ con bọn em sẽ sống như thế nào?" Hứa Dung Dung đoe hai con mắt mà nói.
Lý Đại Nguyên cũng dỗ dành: "Em không cần lo lắng như vậy, còn có anh mà."
" Đại Nguyên, em không cần thứ gì cả, có thể đi theo anh em đã cảm thấy mãn nguyện rồi, nhưng con trai chúng ta là đứa trẻ không thể có danh phận trước mặt mọi người, đời này em sợ là chẳng bao giờ cho nó được một cái xuất thân đường đường chính chính nhưng mà em muốn cho nó có một cuộc sống tốt một chút, anh đừng trách em keo kiệt không cho nhà mẹ đẻ tiền, em đều giữ lại để tích cóp để về sau nuôi con mình, ở trong lòng em, không thứ gì quan trọng bằng con chúng ta." Hứa Dung Dung ôn nhu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận