Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 59: Bồi Chồng Cùng Ngủ

Chương 59: Bồi Chồng Cùng NgủChương 59: Bồi Chồng Cùng Ngủ
Rời khỏi khu giết mổ heo, Hàn Quốc Bân thẳng hướng nhà mình mà đi. Trên đường còn bóc một viên đường ra ăn.
Bụng đói kêu vang, chờ về đến nhà là có thể được vợ nấu cho đồ ăn ngon rồi.
Tối hôm qua, Trần Nhu ngủ sớm, vì thế hôm nay cũng thức dậy khá sớm.
Ngoài trời vẫn còn u ám, trong nhà Trần Nhu đã bê nồi nấu nước.
Lúc Hàn Quốc Bân không ở nhà cô nấu nướng đều lấy bật lửa ra dùng, vì thế còn thừa lại không ít diêm. Rốt cuộc thì đồ vật đều phải dùng tiền mới mua được, tiết kiệm được thì tiết kiệm.
Một hộp diêm giá hai phân tiền, bên trong có 90 que diêm. Trừ hao đi một hai que hỏng không thể dùng được thì trung bình một tháng dùng thường xuyên cũng sẽ tốn mất một hộp diêm.
Một phân tiền thì không phải là tiền sao? Hiện giờ một cân muối cũng chỉ tốn một mao bảy thôi.
Có thể tiết kiệm một chút là có thể mua một ít muối về muối dưa ăn rồi.
Dùng bật lửa châm lửa xong, Trần Nhu lập tức cất nó vào trong không gian, sau đó bắt đầu múc nước rửa nồi sạch sẽ rồi mới bắt đầu nấu nước.
Từ sau khi được vá nồi, cô muốn dùng nồi thế nào thì dùng thế ay không sợ bị lộ nữa.
Thời điểm Hàn Quốc Bân vào thôn, ngay lập tức anh nhìn thấy ống khói nhà mình đang tỏa khói nghi ngút.
Về đến nhà không sai lệch lắm là lúc 5 giờ rưỡi. Trần Nhu đã nấu nước xong xuôi, xác định anh bình an trở về không bị thương øì, bấy giờ mới chú ý tới đồ vật anh mang về.
"Phích nước nóng?" Mắt Trần Nhu sáng lên.
"Đúng vậy, về sau nhà ta cũng có nước ấm để dùng." Hàn Quốc Bân nhìn vợ mình vui sướng như vậy, trong lòng cũng vô cùng hưởng thụ. Đối với đàn ông mà nói, còn điều gì có cảm giác thành tựu hơn là việc làm cho vợ mình vui vẻ chứ.
"Anh đi rửa mặt đi, để em rót nước vào đây." Trần Nhu nói.
Sau đó quay người đi vào bếp rót nước ấm. Phích mới mua về cần phải tráng qua một lần nước sôi cho sạch sẽ rồi mới dùng để đựng nước được.
Trần Nhu rót nước xong cất vào nhà, nhân tiện lấy hộp mỡ nghêu thoa mặt ra bôi lên mặt Hàn Quốc Bân.
"Anh không cần dùng mấy thứ này đâu." Hàn Quốc Bân nói.
"Dạo này trời lạnh rồi, thoa một chút phòng nứt nẻ. Anh mà xấu di là em không cần nữa đâu." Trần Nhu vừa thoa cho anh vừa nói. Hàn Quốc Bân nhìn Trần Nhu, anh thích nhất cái cách cô đối xử ôn nhu tình cảm như thế này. Về nhà có vợ như vậy, anh cảm thấy dù trời bên ngoài có lạnh đến đâu thì anh cũng chấp hết.
Thoa mặt đã xong, Trần Nhu vào bếp bưng canh thịt dê củ cải cho anh.
Dùng khoảng nửa cân thịt sườn dê, mặt trên cùng nồi canh đóng một lớp mỡ thật dày.
Đun lại cho nóng một chút, Trần Nhu lấy bánh bột ngô nhồi từ nãy đặt vào bên cạnh nồi để nướng.
Rất nhanh Hàn Quốc Bân đã được uống canh thịt dê củ cải, kèm theo đó là bánh bột ngô thơm lừng.
Hôm nay đi về anh không chỉ mang theo phích nước nóng mà còn mua thêm một chút thịt. Không nhiều lắm, chỉ khoảng nửa cân, nhưng cũng có thể giúp trong nhà có thêm chút mỡ.
Từ sau khi công việc nhà nông nhàn rỗi, trong nhà ít nhiều gì cũng có thịt để ăn, mỡ cũng không hiếm thấy như trước.
Nhưng một chút này dùng để rán bánh bột ngô, nấu canh uống vẫn thơm vô cùng.
"Ăn xong rồi thì mau ngủ một giấc, giờ giường vẫn còn ấm. Ngủ dậy rồi tắm rửa sau." Trần Nhu nói.
Hàn Quốc Bân gật đầu, anh cũng không hỏi làm sao mà có thịt dê. Ăn uống no đủ, rửa chân sạch sẽ thì thoải mái lên giường nằm ngủ. Đương nhiên là vẫn như mọi khi ôm cả vợ đi ngủ.
Trần Nhu nghĩ hôm nay cũng không có việc gì, hơn nữa cô cũng rất nhớ anh vì thế liền lên giường đất cùng ngủ với anh.
Chăn bông trong nhà khoảng chừng sáu cân, không tính là quá nặng nhưng bởi vì là bông mới nên đắp lên vẫn vô cùng ấm áp. Đương nhiên vào lúc trong chăn có hai người nằm vẫn là ấm áp nhất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận