Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 597: Tiến Bộ

Chương 597: Tiến BộChương 597: Tiến Bộ
"Không phải thì sao nữa. Chẳng qua là bà ta bị Hoàng Ái Đệ dùng nước tiểu hất đầy người rồi." Mẹ Trần nói.
"Vậy thì thực ra chị ta cũng có chút tiến bộ." Trần Nhu nói.
"Tiến bộ sao?" Mẹ Trần liền trào phúng: "Mẹ thấy việc này sẽ không diễn ra lâu đâu, chẳng lẽ mẹ lại không biết cái đức hạnh của nhà họ Hoàng kia hay sao? Bây giờ lão thái thái kia dứt khoát vứt bỏ hết thể diện rồi. Ngày nào bà ta cũng tới đó cầu xin con gái tha thứ, tùy ý để cô ta đánh chửi, đã vậy bị đánh không đánh lại, bị chửi cũng không cãi lại nữa. Các con nói xem cứ như vậy lâu ngày thì sẽ thế nào?”
Trần Nhu và Trần tứ tỷ lập tức bị mấy trò diễn xuất này của nhà họ Hoàng làm ghê tởm đến không chịu nổi.
Chắc là nghe được trong tay Hoàng Ái Đệ có tiền, mỗi tháng có một trăm đồng tiền phí sinh hoạt cho nên muốn tới hút máu đây mà. Bây giờ chịu đánh chịu mắng như vậy còn không phải là muốn Hoàng Ái Đệ mềm lòng hay sao?
"Còn có cái người chị cả kia của cô ta cũng đi theo tới đó để khuyên bảo nữa. Mấy đứa cứ chờ đi, với cái tính tình kia của cô ta thì chắc chắn là chẳng kiên tri lâu được đâu. Đến lúc đó chắc lại dây dưa không dứt với nhà họ Hoàng kia cho mà xem." Mẹ Trần nói. Nếu không phải lo về việc này thì sao bà lại vội vã tìm vợ mới cho con trai ngay sau khi ly hôn cơ chứ. Đây chính là muốn ngăn chặn việc tro tàn lại cháy!
Hiện tại đã ly hôn rồi mẹ Trần một câu cũng không thèm hỏi đến việc của Hoàng Ái Đệ nữa. Dù đã biết rõ chuyện này thì bà cũng sẽ không hỏi thêm.
Đương nhiên, nếu nhà họ Hoàng bên kia dám đánh chủ ý lên người hai đứa cháu trai của bà thì bà chắc chắn sẽ xé một tầng da của cái đám nhà đó ra.
Còn nếu không liên quan tới cháu mình thì mẹ Trần không định để tâm đến, cũng sẽ không để tâm.
"Trước kia sao mẹ lại chọn trúng cái gia đình thông gia như vậy thế? Quả thực là làng trên xóm dưới đều thấy bọn họ tanh tưởi mà!" Trần tứ tỷ hỏi.
"Còn có cách nào khác đâu chứ, con cũng biết năm đó cưới vợ không dễ mà?" Mẹ Trần tức giận nói.
Trước kia điều kiện khá tệ, rất nhiều gia đình sinh ra con gái đều cực kỳ nhẫn tâm bỏ đứa con đó đi, thậm chí còn có thể trực tiếp ném con vào rừng để sói tha đi. Đừng nói là mấy chuyện thế này không tồn tại, đây đều là chuyện thật hết!
Năm đó, trước khi chọn Hoàng Ái Đệ thì mẹ Trân cũng không phải là chưa từng hỏi thăm về tình huống của nhà họ Hoàng. Nhưng trước đó đã nói qua rồi, không phải là do năm đó mẹ Trần còn trẻ hay sao?
Lúc đó bà nghĩ dù thế nào cũng gả tới đây rồi, nhà đó còn có thể không dạy dỗ con gái trước khi gả chồng chắc?
Lại trăm triệu lần không nghĩ tới nhà họ Hoàng lại dạy dỗ con gái như vậy, dù nhà mẹ đẻ có đánh chửi như thế nào thì cũng phải kiên trì một lòng nghĩ cho nhà mẹ đẻ.
Trần Nhu nói: "Một đám sâu mọt mà thôi, còn chẳng gợi lên nổi bọt sóng nữa. Mẹ, mẹ không cần để việc này ở trong lòng đâu."
Dù bên kia là nhà ngoại của hai đứa cháu trai nhưng ly hôn cũng đã ly hôn, đoạn tuyệt quan hệ thì cũng đã đoạn tuyệt quan hệ rồi. Nếu bên kia dám náo loạn thì có thể trực tiếp xử lý bọn họ, chẳng cần phải lo lắng quá làm gì.
Mẹ Trần cũng không quá lo lắng về việc này, chỉ là tâm sự một chút với hai đứa con gái mà thôi.
Hiện giờ có người mẹ chăm chỉ của Thạch Đầu lo liệu việc nhà rồi nên bà thực sự rất thoải mái, mỗi ngày bà chỉ cần trò chuyện với hàng xóm xung quanh hoặc ngồi xem TV là được.
Trong nhà có rất nhiều đồ điện gia dụng, máy giặt tủ lạnh gì đó đều có đủ. Tất cả đều là lão tam mua về dùng, dùng cũng thật sự rất tốt. Cho nên điều kiện sống của gia đình thực sự rất tốt.
Hiện giờ trong nhà thậm chí còn chẳng cần nuôi gà nữa. Muốn ăn trứng gà thì mua của mãy nhà hàng xóm xung quanh là được.
Mẹ Trần và Trần Nhu ngồi bên này chơi một lúc lâu rồi mới trở về. Trần tứ tỷ còn muốn giữ hai người lại ăn cơm nhưng Trần Nhu từ chối, bảo chị tối nay cùng An Đại Bang tới chơi thôi là được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận