Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 601: Tương Lai Sau Này

Chương 601: Tương Lai Sau NàyChương 601: Tương Lai Sau Này
Trân Nhu cũng không cò kè mặc cả cùng với tiểu lão tứ thêm nữa, chờ lúc về đến nhà cô liền bắt đầu nấu cơm.
Khoảng tầm 7 giờ lão nhị Hàn Chu mới về đến nhà.
Trần Nhu không nhịn được hỏi: "Sao lại về muộn như vậy thế? Mẹ thấy trước đây anh cả con muộn nhất là hơn 6 giờ đã về rồi."
"Còn có cách nào khác đâu mẹ. Lần này cả top 5 của khối 12 trường con đều không bằng được anh cả con trước đây. Chu hiệu trưởng liền đặt hết hy vọng lên khối 11 của trường con, ngay cả bọn con cũng bắt đầu học bổ túc từ bây giờ." Hàn Chu bất đắc dĩ nói.
"Chu hiệu trưởng cũng thật là, hiện giờ con mới lớp 10 mà ông ấy đã gấp gáp như vậy rồi." Trần Nhu nói. Cả nhà đã ăn từ trước nên cô đành đem đồ ăn ra hâm nóng lại rồi mới lấy đồ ăn ra cho lão nhị, nói: "Mau ăn cơm đi, ăn xong còn nghỉ ngơi nữa."
Hàn Chu gật gật đầu. Cậu cũng đã rất đói bụng, chẳng qua lúc ăn cơm vẫn có chút ưu nhã lịch sự. Trần Nhu nhìn nhìn đứa con thứ hai của mình, trong mắt mang theo ý cười.
Hàn Chu cười nói: "Mẹ à, sao mẹ lại nhìn con như vậy thế?"
"Ăn cơm đi." Trần Nhu thúc giục. Hàn Chu vừa ăn thịt gà xào vừa gật gật đầu, nói: "Mẹ, ngày mai mẹ làm chân heo hầm đậu nành được không ạ?”
"Được được, sáng mai trước khi qua tiệm mẹ sẽ hầm chân heo cho con ăn. Ăn xong rồi hang đi học bổ túc sau." Trần Nhu gật đầu, nói.
Hàn Chu nhếch miệng cười cười.
Ban đêm lúc đang nằm trên giường, Trần Nhu liền trò chuyện với Quốc Bân nhà mình: "Trước kia thằng nhỏ này bướng bỉnh đến nỗi em còn muốn đánh nó ba lần một ngày nữa, thế mà càng lớn lại càng hiểu chuyện. Nhất là vào năm nay, em nhìn nó mà thấy thư thái hẳn."
Đây chính là nói về lão nhị, lúc còn nhỏ tính cách của thằng bé giống y như đúc tiểu lão tứ bây giờ. Hai anh em tính tình giống hệt nhau nên không hay chơi với nhau cho lắm. Bốn đứa nhỏ nhà cô chia làm hai phe phái, lão đại thương lão tứ còn lão nhị thì thương lão tam.
Nhưng bây giờ tụi nhỏ đều đã trưởng thành, tuy rằng hai phe phái thì vẫn như vậy nhưng tình cảm của hai anh em lão nhị và tiểu lão tứ cũng rất tốt. Tuy rằng Chanh Tử luôn gọi em trai mình là em trai thối, lúc nào cũng ghét bỏ mà nói không muốn có đứa em này nhưng thực ra tình cảm của hai chị em cũng khá tốt.
Lúc trước vốn dĩ là cô không muốn sinh thêm tiểu lão tứ nữa rồi. Tất cả cũng là do con gấu nhỏ lão nhị này học theo chiêu trò kia của bà nội nó, chọc thủng hết toàn bộ mấy cái bao trong nhà. Bởi vậy cho nên hai vợ chồng không biết gì mà cứ dùng bao vào mỗi tối.
Cũng vì thế mà trong nhà liền có thêm một thành viên là tiểu lão tứ.
Lúc trước Chanh Tử chỉ thuận miệng nói rằng mình muốn có một đứa em trai mà thằng nhóc thúi lão nhị kia lại dám làm như vậy, gan cũng lớn quá đó?
Sau đó một thời gian Trần Nhu đều lạnh mặt nhìn cậu nhóc.
Nhưng còn bây giờ thì sao, khi đã lớn thì Trần Nhu càng nhìn cậu càng cảm thấy thư thái. Khác với tính cách ngay thẳng của anh cả mình, lão nhị cực kỳ có khí chất của một quý công tử. Bây giờ cậu đã cao 1m75, đang tiến giai đoạn phát dục nên bắt đầu từ năm trước cậu đã cao lên rất nhanh.
Đi đôi giày vải bạt trắng tỉnh, ăn mặc đồng phục trường ngay ngắn sạch sẽ, quả thực chính là bộ đáng của một thiếu niên quốc dân.
Dáng người cao ráo, tính cách trẻ con đáng yêu, có cảm giác như là một thiếu niên trắng nõn rạng rỡ dưới ánh mặt trời vậy!
Đây chính là lão nhị nhà cô hiện tại.
Làm gì còn chút dấu vết nào của tên gấu nhỏ nghịch ngợm trước kia nữa chứ?
Hàn Quốc Bân cười nói: "Chúng đều đã trưởng thành rồi mà." Trần Nhu cũng ôn nhu cười cười. Còn không phải là đều đã trưởng thành hay sao? Mấy đứa nhóc đều tự mình trưởng thành đến như vậy, thực ra cô cũng chưa từng can thiệp vào quá nhiều. Trừ khi chúng làm chuyện øì sai trái, còn về những sai lầm nhỏ gì đó thì dù là Trần Nhu hay Hàn Quốc Bân cũng đều thật sự rất bao dung với con cái.
Vậy nên chúng đều đã tự mình phát triển thành bộ dáng hiện tại.
Hai vợ chồng ngẫm về mấy đứa con nhà mình, thực sự rất chờ mong khát khao đối với tương lai sau này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận