Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 608: Không Nói Lời Nào

Chương 608: Không Nói Lời NàoChương 608: Không Nói Lời Nào
Tuyết rơi nhiều phủ kín đường nên không dễ dàng đi lại, mãi cho đến sang năm anh cũng không lái xe qua nữa mà để tám nhân viên trực tiếp ở lại trông coi cửa hàng là được. Hàn Quốc Bân còn đề bạt một cửa hàng trưởng và một phó cửa hàng trưởng, các vấn đề về sổ sách để bọn họ lo liệu là được.
Người mà Cố Thừa Diệu thì thực sự không cần phải nói, luôn nhớ rõ tất cả mọi điều khoản của cửa hàng. Hàn Quốc Bân cũng rất vừa lòng.
Công việc buôn bán trong nhà bây giờ đang lu bù lên, vụ thu hoạch mùa thu đều là như vậy. Sau khi thu hoạch xong lương thực thì đều phải bán hết lương thực tồn kho ra ngoài, sao có thể không vội cho được.
Trừ bỏ lão nhị có việc học tương đối nặng, hai chị em Hàn Chanh và tiểu lão tứ đều đến tiệm để hỗ trợ. Tan học nếu không tới đây giúp đỡ thì cũng là về nhà chuẩn bị nấu cơm.
Năm nay tuyết rơi tương đối sớm, đầu tháng 11 âm lịch tuyết đã bắt đầu rơi rồi.
Nhưng dù tuyết có rơi đi chăng nữa thì hàng hóa vẫn phải bán. Một năm chỉ có lúc này là bận rộn nhất nên phải nhân lúc này kiếm thêm chút lợi nhuận.
Bắt đầu từ vụ thu hoạch mùa thu mãi cho đến cuối tháng chạp thì ngày nào cũng đều bận đến nỗi chân không chạm đất.
Những người khác cũng đều bận rộn như vậy hết, trong đó Hàn Quốc Lâm cũng rất bận. Năm nay hơn hai mươi con dê mà hai vợ chồng Thái Lệ Hoa và Hàn Quốc Minh nuôi đều được bán hết cho anh.
Vợ chồng Xuyên Tử cũng nuôi bảy tám con, đều bán hết cho anh rồi mà lượng thịt đó cũng vẫn không đủ để bán.
Theo thời đại phát triển thì người dân bây giờ cũng càng ngày càng có tiền. Những tháng cuối năm này mọi người đều muốn ăn ngon hơn, thịt heo và thịt de đều bán được rất nhiều. Nếu trông có người trông sạp cả ngày thì còn có thể bán hết hai ba con dê.
Nhưng không có cách nào mà trông sạp cả ngày được, bởi vì Hàn Quốc Lâm còn phải đi thu mua dê nữa, trừ thôn mình ra thì anh còn phải tự đi thu mua dê ở các địa phương khác. Ông Hàn phụ hỗ trợ anh thì còn được chứ không thể tự mở sạp thịt để bán được. Tuổi tác của ông Hàn cũng đã lớn rồi, trời lạnh như vậy sao mình ông có thể trông sạp cả ngày được.
Trần Nhu và Hàn Quốc Bân bận bịu đến mãi tận ngày 20 thì việc buôn bán mới coi như là xong xuôi. Vào ngày 22 thì tiệm bánh bao của cô liền đóng cửa, cũng kết toán tiền lương cho mọi người xong xuôi, năm sau mới tiếp tục mở hàng lại.
Tiệm tạp hóa thì vẫn còn tiếp tục bán. Đã bận rộn lâu như vậy mà chưa được nghỉ ngơi chút nào, hôm nay Trần Nhu liền băm sườn dê, trực tiếp dùng nồi áp suất hầm một nồi canh sườn dê cẩu kỶ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Cô cũng gọi một nhà ba người Mã Ngọc Linh, công an Trần và cả Trần Tiểu Bằng đã được nghỉ qua nhà mình uống chén canh.
"Hàng Hàng vẫn chưa trở về à?" Mã Ngọc Linh hỏi.
"Thằng bé có gọi điện thoại về rồi, chắc phải tầm hai ngày nữa." Trần Nhu cười đáp.
"Vậy phải làm mấy món ngon để bồi bổ cho Hàng Hàng đi thôi. Ở trường ngày nào cũng phải ăn Ở căn tin, ăn tới ăn lui cũng chỉ có mấy món kia." Mã Ngọc Linh nói.
"Đã mua nửa miếng sườn dê và cả một cái chân dê rồi, bao giờ thằng bé về tôi sẽ hâm cho nó bồi bổ." Trần Nhu gật đầu nói.
Đồ tết trong nhà chuẩn bị cũng không chỉ có vậy. Các loại thịt như thịt đầu heo, xương sườn, chân heo, còn có cả thịt eo ba chỉ các thứ cũng đều có không ít.
Mỗi năm đều phải chuẩn bị rất nhiều đồ ăn.
"Năm nay lão nhị cũng cao thêm không ít rồi đấy. Bộ quần áo này năm trước tôi mua cùng cô ấy, lúc đó tôi còn cảm thấy rộng, thế mà năm nay đã mặc vừa rồi. Có khi sang năm còn không mặc vừa nổi nữa ấy chứ." Mã Ngọc Linh nhìn về phía lão nhị, nói.
Hàn Chu nói: "Sang năm cho lão tứ mặc là được rồi."
"Năm nào em cũng phải mặc lại đồ cũ của mấy anh chị hết, em không cần đâu. Đến lúc đó em sẽ cùng cha nuôi em đi mua quần áo mới, không cần bộ này của anh đâu." Tiểu lão tứ từ chối.
"Cấm con tới chỗ cha nuôi con đòi mua đồ." Trần Nhu lườm cậu, nói.
"Mẹ cũng đừng cấm con chứ mẹ, con tìm cha nuôi đòi mua đồ là do con thân thiết với cha nuôi con đấy chứ. Con tìm cha nuôi để mua đồ ông ấy còn cao hứng nữa cơ." Tiểu lão tứ nói.
Trần Nhu chỉ nhìn cậu mà không nói lời nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận