Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 613: Bát Tự

Chương 613: Bát TựChương 613: Bát Tự
Cô không thiếu lần bảo anh chú ý thân thể chút, nhưng mà thấy anh hoàn toàn không có vấn đề gì Trân Nhu cũng mặc kệ anh.
Hàn Quốc Bân cũng không biết vợ mình đang suy nghĩ về cái bản lĩnh hơn người này của mình, ôm vợ mình cảm thấy mỹ mãn rất nhanh rơi vào giấc nồng.
Ngày hôm sau ba đứa nhỏ để lữ Đản lái xe đưa chúng về trước, không chỉ đưa chúng nó về mà cũng đưa cả ông bà Hàn về luôn.
Ông Hàn còn hỏi tại sao anh cả của chúng không về, tết nhất không về vái lạy liệt tổ liệt tông một cái.
Hàn Chu liền nói sẽ về muộn hơn một chút với cha mẹ bọn nó.
Mấy anh em chúng nó mang theo không ít đồ về nhà, sau khi đến thôn rồi xuống xe, bà Hàn nhìn liên bảo: "Có còn vịt nướng hay không?"
"Vẫn còn, là mang về cho ông ngoại bọn cháu và các cậu mợ.” Hàn Chu bình tĩnh nói.
"Bọn họ thì kệ đã, về quê nhà rồi cũng không cần cho, có bao nhiêu cứ lấy ra hiếu kính bà, bà và ông cháu đều rất thích ăn." Bà Hàn nói.
"chẳng phải là đã cho rồi sao ạ? Cháu nghe dao Dao nói cô ba sợ mọi người không đủ ăn còn mang thêm nửa con nữa sang." Hàn Chu nói. "Mẹ cháu cũng tính toán ghê thật, nhà người khác thì mỗi nhà một con, bà ở chung với chú ba mấy đứa mà chỉ cho một con!" Bà Hàn hừ lạnh một tiếng.
"Bà cũng vừa phải thôi chứ." Ông Hàn nói bà.
"Sao nào? Hiện giờ tôi còn không được mở miệng ra nói nữa có phải hay không? Làm ăn được như thế mà cho mỗi tháng có 30 đồng tiền đã muốn đuổi đi rồi, đồ điện trong nhà đều do thằng ba nó tự đi mua, thằng hai có lần nào có ý tứ hiếu kính chưa!" Bà Hàn nói.
Mấy anh em nhà Hàn Chu chẳng buồn để ý đến bà ta: "Ông, chúng ta về nhà trước đi."
"Đi thôi." Ông Hàn gật gật đầu.
Mấy anh em nhà hàn Chu liền về nhà trước, bảo lão tứ lấy vịt nướng mang đi nhà bác cả để bác cả đi chia, cũng mang đi cho cả nhà bí thư chi bộ trong thôn, mà cũng bớt đi nửa con so với dự định ban đầu, không có cách nào cả, không đủ để chia ra.
còn nhà ông ngoại bà ngoại thì để ngày mai mấy đứa cùng đi đưa, hiện tại quét tước nhà cửa quan trọng hơn nhiều.
Không bao lâu sau chị dâu cả dẫn theo Hàn Bội Châu tới đây hỗ trợ, lúc này vợ Đại Quý và Vợ Chu Xuyên đều đang rảnh rỗi nên cũng đều tới đây, còn hỏi chuyện vịt nướng.
"Anh cả chúng con mang từ bên Kinh Thị về, mang về không ít, nhưng mà thân thích đông quá nên cũng chỉ có thể để mọi người nếm vị." Hàn Chu cười nói.
"vậy cũng đủ rồi, ai còn kêu chưa đủ, vịt nướng bên Kinh Thị đây cũng là lần đầu tôi được ăn, nếm vị là được rồi." Chị dâu cả nói.
Chị vô cùng vui vẻ đó, những người khác được chia không nhiều lắm nhưng nhà chị được hẳn một con, sao mà không vui cho được.
Mấy người Chu Trân cũng không nói thêm gì, Trần Nhu vẫn còn nhớ tới mấy cô, vẫn có phần cơ mà.
Sau đó liền hỏi lão đại Hàn Hàng sao không về?
năm nay tin tức trạng nguyên tỉnh được truyền về cả thôn đều chấn động, không chỉ có trong thôn trấn động thôi mà quanh đây làm gì có ai không chấn động?o
Cái nơi khi ho cò gáy này của các cô mới sinh ra một vị trạng nguyên tỉnh đó, thi đỗ đại học là một chuyện rất ghê gớm, nhưng mà đứa con trai này của Hàn Quốc Bân là trạng nguyên của sinh viên toàn tỉnh đó.
Này còn cần phải nói sao? Trong thôn cũng có phong thủy, trong lúc nhất thời được mấy ông thầy đoán mệnh đó khen tới ba hoa chích chòe, nói cái gì mà nhìn thấy phía trước có ba tòa núi không, như thể là giá bút lông vậy, thấy cái này thì trong thôn tức khắc sẽ sinh ra nhân tài đọc sách.
Ở trong thôn chuyện làm ăn của Lý Tam Quải bắt đầu như cá gặp nước nhờ Trân Nhu.
Bởi vì chính hắn là người kêu Trần Nhu gả cho Hàn Quốc Bân, lần này gả qua chính là vượng phu ích tử, năm đó hắn tính như vậy.
Cũng đâu có sai đâu? Cho dù là người đàn ông tên Hàn Quốc Bân này hay là bọn nhỏ phía dưới, có ai lại kém ai đâu?
Hàn Quốc Bân thành ông chủ lớn, ở trong thành có thể hô mưa gọi gió, con cái càng khó lường hơn khi mà trực tiếp có một đứa làm trạng nguyên, cả đám nhóc bên dưới cũng chẳng đến nỗi nào đâu, đều là những đứa trẻ tốt đẹp.
Việc tính bát tự này vô cùng chuẩn rồi chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận