Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 615: Sinh Viên Ưu Tú

Chương 615: Sinh Viên Ưu TúChương 615: Sinh Viên Ưu Tú
Không hâm mộ thì là nói dối, vô cùng hâm mộ mấy nhà có nhiều sinh viên, dòng dõi thư hương cũng chỉ như thế mà thôi.
Cả cái thế hệ này có thể thay đổi địa vị, có bốn cái sinh viên ưu tú như thế, nói ra ngoài ai cũng phải liếc nhìn một cái.
Lão tứ đã về rồi, Hàn Chanh còn hỏi nó gọi điện thoại có trả tiền hay không.
"Đương nhiên là phải trả rồi, em còn có thể chiếm chút tiện nghi này không bằng." lão tứ nói.
"Vậy mau hỗ trợ thu dọn đi." Hàn Chanh liền bảo.
mất thời gian một buổi sáng đã thu dọn gần xong hết rồi, giữa trưa sẽ qua nhà bác gái ăn cơm.
Hàn Tư Hàn Bác hai đứa đều không theo về, bên chỗ ông bà Hàn đều tự mình thu dọn nhưng mà vẫn chưa động vào thứ gì cả, mới về hôm sau đã đi sang hàng xóm buôn chuyện nói vợ chồng con thứ ba mua cho quần áo mới, mua giày mới cho ngay cả tất cũng mua mới nốt.
"thật là chưa từng thấy ai hiếu thuận như vợ chồng thằng ba, ngày não cũng lấy nước rửa chân cho chúng tôi, đúng thật không trách chúng tôi thương nó." Bà nói như vậy.
Những bà cụ khác trong thôn nghe chút rồi thôi, làm gì có ai không biết mỗi tháng Quốc Bân sẽ chu cấp cho họ 30 đồng tiền đâu? vậy mà một câu cũng chẳng thấy nói, chỉ thấy khen vợ chồng con thứ 3.
Bởi vì lải nhải suốt mấy chuyện này nên chưa làm được cái gì cả.
Buổi chiều tới bên này thấy đã dọn dẹp xong hết, bà Hàn cũng không khách khí gì, trực tiếp yêu cầu mọi người qua bên nhà giúp đỡ.
"Sao hôm nay hai anh em nhà Hàn Tư Hàn Bác không về nhỉ? Còn bắt chúng ta qua bên đó dọn dẹp, em không đi, ai muốn thì người đó đi mà đi." Lão tứ tức giận nói.
"Chị cũng không muốn đi, dọn nhiều thứ như thế sắp mệt chết tới nơi rồi." Hàn Chanh cũng nói.
Hàn Chu đành phải tới đó, bà Hàn nhìn không khỏi nói: "Sao có mỗi mình cháu? Em gái với em trai cháu đâu?”
"Bọn nó phải dọn dẹp từ sáng sớm tới giờ nên mệt mỏi, đang ở nhà nghỉ ngơi." Hàn Chu nói.
"Thật đúng toàn là đại thiếu gia đại tiểu thư, mới làm có chút việc cỏn con đã than mệt mỏi." Bà Hàn nói.
"Cháu giúp đỡ ông bà thu dọn phòng của ông bà còn phòng của nhà chú ba thì đợi bọn họ về tự dọn." Hàn Chu nói.
"thu dọn hết đi, chờ chú ba cháu về đỡ phải động tay." Bà Hàn liền nói.
hàn Chu cảm thấy bà nội mình đúng là bà già khiến người ta cảm thấy phiền phức, có cái gì khiến người ta không thích bà sở hữu gần hết.
Cậu cũng không nói nhiều, giúp hai ông bà dọn dẹp nhà cửa, hai ông bà chưa dọn chút nào cả vẫn còn nguyên sỉ.
Hàn Chu dọn dẹp xong thì đi tới nhà bí thư chi bộ gọi điện thoại, gọi thẳng về cửa hàng điện nhà mình trực tiếp bảo người tới nhà chú ba của cậu bảo hai đứa Hàn Tư Hàn Bác về mà dọn dẹp nhà cửa.
Vừa khéo treo điện thoại thì Hàn Quốc Bân tới đây, nên nói hết với Hàn Quốc Bân.
Hàn Quốc Bân gật gật đầu, đương nhiên anh biết mấy đứa con của mình như thế nào, có thu dọn cũng chỉ giúp đỡ ông bà chúng nó, người khác đừng hòng sai xử chúng nó, mà anh cũng hiểu rõ cha mẹ của mình nên mới tới đây bảo hai đứa cháu trai về giúp dọn dẹp.
Tống Hiểu Ngọc không nói gì trước mặt Hàn Quốc Bân cả, thấy anh đi rồi thì nhịn không được nói: "Chẳng phải là mấy đứa Hàn Chu đều về sao, thu dọn hộ một chút thì có sao, này mà cũng phải chạy tới báo."
"Hôm nay anh để cho hai đứa nó về dọn dẹp nhà cửa sao em còn dắt chúng ra ngoài?? Cửa hiệu bên kia cũng có còn gì nữa đâu?" Hàn Quốc Lâm nói.
"Chẳng lẽ không đi mua quần áo giày dép để về ăn tết chắc?" Tống Hiểu Ngọc hỏi.
"Có gì đáng để cãi hả, hai đứa bọn con về là được rồi." Hàn Tư nói.
"để mẹ vào nhà cô ba mượn chiếc xe đạp rồi về." Tống Hiểu Ngọc cũng chỉ có thể nói vậy.
Đúng thật là, có mỗi cái nhà cũng không giúp người ta dọn dẹp lại một chút, Tống Hiểu Ngọc rất là không vừa lòng, lúc tới mượn xe còn nhịn không được than vãn với Hàn Quốc Lệ một lúc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận