Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 619: Cắn Người

Chương 619: Cắn NgườiChương 619: Cắn Người
"Con biết rồi, con cũng không phải trẻ con nữa còn cần mẹ phải nhắc nhở". Nhóc tư nói.
Trân Nhu mặc kệ nhóc, hôm nay ăn thịt dê sủi cảo chấm với tương, còn có các loại đồ uống, ăn thật sự rất ngon.
Cả gia đình vây quanh ăn cùng nhau, ba chị em Bảo Châu, Dao Dao và Chanh Tử ngồi cạnh nhau vừa ăn vừa trò chuyện về việc sang năm muốn đi Kinh Thị.
Hàn Bảo Châu đặc biệt muốn đi, nhưng có chút chần chờ: "Sợ rằng mẹ chị sẽ không cho chị đi đâu, xa như vậy mà".
"Chị tự cầm tiền mừng tuổi của chị, chúng ta tự mua vé xe tự đi". Hàn Chanh nói.
Hàn Quốc Bân lên tiếng: "Ngoan ngoãn nghe lời, sẽ trả tiền vé xe đi lại cho các con".
"Thật không ạ?" Đôi mắt của Dao Dao và Bảo Châu toả sáng, Chanh Tử cũng nhìn cha bé cười.
"Thật sự". Hàn Quốc Bân nói: "Nhưng đầu tiên là phải nghe lời đã".
"Mấy chị em chúng con còn có ai không nghe lời đâu, đều rất nghe lời mà". Dao Dao vội nói.
"Đúng rồi, đúng rồi". Bảo Châu liên tục gật đầu.
"Vậy được, nhưng khi đi phải chú ý an toàn, đi đâu cũng phải đi chung với nhau, ai cũng không được đi riêng một mình, có gì không biết không hiểu, phải đi tìm chú công an ngay lập tức". Hàn Quốc Bân nói.
Những việc này đều biết, không cần dặn dò cũng vẫn có thể biết.
Trần Nhu cũng không quản những việc này, ăn xong để cho bọn nhỏ thu dọn đi, cô mang đồ ăn vặt đến nhà chị dâu Hàn bên này, chị dâu Hàn cũng vừa ăn no, ngồi xuống xem Tv cùng cô, giờ này vợ Đại Quý và mấy người phụ nữ khác còn chưa dọn dẹp xong hết, chờ dọn dẹp xong xuôi rồi mới đi được.
Chị dâu Hàn nói: "Mấy ngày trước chị còn đi qua thăm A Phương, hiện giờ cô ấy ở nhà em bên kia đúng là không cần người khác phải lo lắng nữa".
"Chỉ cần ăn ở thật tốt, cuộc sống sau này làm sao có thể kém người khác chứ". Trần Nhu nói.
"Đúng vậy, chị cũng dặn dò cô ấy không thể không hiểu chuyện giống người vợ trước được, em ấy cũng đã chăm sóc đứa cháu ngoại kia của chị nửa đời người rồi, thời gian tươi đẹp nhất của người con gái đều để chăm sóc nó, sau này tự mình sống tốt là được rồi". chị dâu Hàn nói
Nếu đổi lại là chị dâu Hàn, vậy thì có lẽ chị ta cũng không thể làm được giống như em họ Ngô A Phương của chị ta, tự mình nuôi con đến mười mấy năm, năm đó mới bao nhiêu tuổi chứ?
Hơn nữa chị dâu Hàn cũng có chút bội phục người em họ này của chị ta. Trần Nhu cười nói: "Không cần phải dạy dỗ cô ấy những việc đó đâu, cô ấy cũng tự mình hiểu được".
"Chị nhìn thấy anh ba của em với mẹ em đều đối xử rất tốt với cô ấy, chính là không muốn cô ấy mắc phải những việc hồ đồ nên mới lải nhải vài câu, có thể gả cho anh ba của em, hiện giờ lại sinh được một nhóc con mập mạp, chị liền nghĩ có lẽ những ngày trước kia là do ông trời cho cô ấy trắc trở, chịu đựng đi, bây giờ cuối cùng cũng được nghênh đón những ngày tốt lành rồi". chị dâu Hàn nói.
Trần Nhu cười cười, chuyển sang nói những chuyện trong thôn.
Chị dâu Hàn nghĩ đến, nhỏ giọng nói: "Vào lúc đông chí, cái người không biết xấu hổ Diệp thanh niên tri thức kia lại về rồi!"
Trân Nhu nhíu mày: "Cô ta như này là có ý gì chứ?" Đã qua nhiều năm như vậy rồi, tại sao bây giờ Diệp thanh niên tri thức này lại một hai phải trở về làm đảo lộn cuộc sống của ba cha con Hàn Quốc Cương chứ?
"Chắc chắn là ở bên ngoài làm loạn, không sinh được con nữa, cho nên mới muốn Hổ Tử và Hổ Nữu, bây giờ về còn mua quần áo giày dép gì đó trở về, nhưng bà thím hai đều kêu ném, cũng không muốn nhận đồ của cô ta". Chị dâu Hàn nói.
"Đương nhiên là không cần cô ta rồi". Trân Nhu lạnh nhạt nói. Chị dâu Hàn thở dài: "Nhưng mà dù sao cũng là mẹ ruột của Hổ Tử và Hổ Nữu, về sau chỉ sợ cũng là phải bị ăn vạ".
"Cô ta lại có thể làm gì, nhiều lắm cũng chỉ đưa cho một chút sinh hoạt phí, về sau tự mình đi ra ngoài kiếm việc làm, cô ta còn có thể đi tìm đi đâu, xem ai nói gì với cô ta". Trần Nhu nói.
"Thịt trên mu bàn chân, không cắn người sẽ khiến cô ta thấy khó chịu." Hàn đại tẩu nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận