Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 62: Vợ Chồng Am Ap

Chương 62: Vợ Chồng Am ApChương 62: Vợ Chồng Am Ap
Buổi sáng hôm nay, Hàn Quốc Bân đội tuyết trở về, mặt mày đã trắng xanh hết lại. Trần Nhu lập tức nhanh chân chạy vào bếp nấu cho anh một chén lớn canh gừng đường đỏ để anh uống, lại nấu thêm một nồi canh gừng để anh ngâm chân, ngâm đến khi mặt Hàn Quốc Bân hồng hào trở lại, lúc này Trần Nhu mới nhẹ nhàng thở ra.
"Từ giờ trở đi phải ở nhà chuẩn bị ăn tết, không được đi đâu nữa" Trần Nhu trừng mắt liếc anh một cái, nói.
"Vợ à, làm chút gì cho anh ăn đi." Hàn Quốc Bân nhếch miệng cười nói.
Nhìn mặt mày cô khẩn tưởng như vậy, trong lòng anh cảm thấy vô cùng an ủi.
Không cần anh nói Trần Nhu cũng sẽ làm. Cô nấu mì sợi, thấy anh mang theo không ít thịt về thì cũng cắt một ít cho vào nấu cùng.
Ăn một chén mì vào bụng, lúc này Hàn Quốc Bân mới cảm thấy thoải mái hẳn.
Ngồi xếp bằng trên giường đất, anh bắt đầu lấy tiền ra. Lần này mang về tám đồng tiền, còn dư lại đều dùng để mua thịt hết.
Bởi vì tuyết rơi sẽ không vào núi được nên mới mua thêm nhiều thịt ve nhà ăn dần. Trần Nhu đang mang thai không thể không ăn thịt, trong bụng có thêm một đứa bé, không ăn thịt thì làm sao khỏe mạnh được?
Cho nên lần này anh mua hẳn ba cân thịt ba chỉ, xương sườn cũng có vài cái, bằng này thịt đủ cho ai người ăn đến cuối năm.
"Sao lần này lại được nhiều tiền như vậy?" Trần Nhu ngây ra một lúc.
Lần trước anh cũng đi ra ngoài một chuyến, cầm bốn đồng tiền về nhà. Lần này thế nhưng lại cầm tám đồng tiền về, còn thêm nhiều thịt như vậy nữa.
"Bắt được một con sói, tương đối đáng giá." Hàn Quốc Bân nói.
Trong ngữ khí còn có sự tiếc nuối. Anh vẫn muốn bắt được lợn rừng hơn, đáng tiếc từ sau lần trước bắt được thì không được thêm lần nào nữa. Mãi cho đến lần này đây mới gặp được một con sói.
Anh liền tranh thủ mà bắt lấy nó.
Đúng là sói vô cùng đáng giá. Nanh sói cũng có người muốn, da lông sói cũng có người muốn mua, thịt thì càng không cần phải nói.
Hơn nữa lần này trừ săn được một con sói, những con mồi khác cũng đánh được không ít, vậy nên anh mới thu được nhiều tiền như vậy.
Trần Nhu liền nhận tiền cất đi.
Hiện giờ tiền trong nhà tích cóp được không ít, tuy nhiên để xây được một căn nhà ngói thì vẫn là một khoảng cách xa.
Nhưng việc xây nhà cũng không gấp, đợi đến sang năm vẫn được.
"Mau ngủ thôi." Trần Nhu nói.
Hôm nay quá lạnh, giường đất trong phòng được đốt lên, ấm áp vô cùng.
Hàn Quốc Bân cũng mệt mỏi, liền nằm xuống đi ngủ. Trần Nhu vẫn không quá yên tâm, lấy thuốc cảm trong không gian pha nước cho anh uống, xong xuôi mới để anh ngủ.
Trần Nhu không ngủ, anh nằm trên giường đất, cô thì ngồi ở trên ghế nhỏ trong phòng đan sọt tre.
Trong nhà mới có một cái rổ, cô muốn có thêm một cái, làm mấy ngày nay đã ra được thành phẩm.
Đan được một cái khay mới, thêm một cái rổ, hiện giờ lại đan một cái giỏ tre.
Lúc làm có đeo bao tay nên không sợ bị thương.
Hơn nữa có mấy việc thủ công này mới mau giết thời gian, bằng không thì quá nhàm chán.
Chậm rãi làm giỏ tre, Trần Nhu tính toán thời gian, đứng dậy chuẩn bị cơm trưa.
Hiện giờ Quốc Bân nhà cô không ra ngoài nữa, Trân Nhu định làm nhiều hơn một ít. Ví dụ như hiện giờ cô định hấp màn thầu, một lần hấp nhiều lên, muốn ăn thì hâm nóng lại là được.
Giờ đang lúc tuyết rơi, có là đồ gì cũng không sợ hỏng.
Một lần làm nhiều cho bớt việc. Đem nồi bột đã nhào đặt bên đầu giường đất, có độ ấm mới dễ làm, nếu không lại biến thành bột chưa lên men.
Làm xong, Trần Nhu lại tiếp tục đan giỏ tre của mình.
Một lát sau Chu Trân sang nhà hỏi cô có muốn lấy đậu hủ không, hôm nay trong nhà cô ấy làm không ít.
"Muốn." Trần Nhu liền lấy một ít cây đậu để đổi, cắt mấy miếng đậu hủ lớn về nhà, thả ở trong nước, tính toán để đó hầm với cải trắng ăn.
Chờ bột nở đủ, Trần Nhu nhào thêm một lần nữa sau đó mới hấp màn thầu.
Màn thầu hấp xong, Trần Nhu lấy miếng thịt ba chỉ to Hàn Quốc Bân mua về rán được không ít mỡ, mấy miếng thịt cắt nhỏ có chút khô vàng, nhưng không cháy, nấu một hồi mỡ chảy ra hết, thơm vô cùng.
Phần lớn mỡ cất đi từ từ ăn, lấy ít thịt ba chỉ đáy nồi hầm cải trắng đậu hủ, hương vị kia thật sự ngon nuốt lưỡi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận