Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 624: Khóc

Chương 624: KhócChương 624: Khóc
Trần tứ tỷ còn có chút không vui, Trần nhu kéo chị cùng đi đến, Hoàng a y tế ở một căn nhà gỗ, vô cùng chật hẹp.
Nhưng mà có chỗ dùng thân như vậy cũng không tồi rồi.
"Nghe nói chuyện bên nhà Mẹ đẻ chị là do chị làm?" Trần nhu cũng đi thẳng ngay vào vấn đề hỏi.
Trần tứ tỷ nhìn cô một cái, Hiền nhiên là không nghĩ tới em gái mình hỏi cái này.
"Không sợ mọi người chê cười, đôi này tôi hận không thể học Na tra Hoán thân trảo cốt, làm con gái của bọn họ, tôi cũng không biết làm bao nhiêu chuyện ác mới có loại báo ứng này." Hoàng Ái đệ cười khổ nói.
"Vậy thì chị cũng là người có vấn đề." Trần du tâm bình khí hòa nói.
"Tôi biết, lần này ly hôn cũng chẳng ngoan, nhiều lúc thấy anh ba cô Không ly hôn với tôi thì chưa chắc tôi đã có thể tỉnh ngộ lại được, hiện giờ tôi bị nhà họ Hoàng hủy hoại thành như vậy, giống hệt như người chị cả kia, nhưng mà bọn họ biết anh ba các cô cô chu cấp cho tôi mỗi tháng 100 đồng tiền sinh hoạt, nên vẫn còn muốn hút máu tôi, vì tiền mà còn có thể quỳ gối trước mặt tôi, tôi cảm thấy chắc là ngày tháng quá Thanh nhàn, không sao có thể làm chuyện như vậy được? Vậy nên mới cầm 100đ tiền đi thuê ba tên Lưu manh, để bọn họ đi câu dẫn mấy người chị dâu của tôi, hai người chị dâu của tôi chẳng phải cũng bị đám đó câu luôn đi à, ngày hôm qua còn trở về một chuyến, trong nhà vô cùng ồn ào và náo loạn, tôi thấy như một vở tuồng kịch." Hoàng Ái để thống khoái mà nói.
"Căn nhà gỗ này quá nhỏ, bỏ ra vài trăm đồng tiền mua đất về, một căn nhà ngói rộng một chút mà ở." Trần Nhu nói.
Hoàng Ái đệ nhấp miệng nhìn cô hỏi: "cô út, cô chịu tha thứ cho tôi sao?"
"Không có gì gọi là tha thứ hay không tha thứ cả, cho dù hai ông bà hoàng bên kia làm mấy việc mất nhân tính, thì tính ra cô cũng là đồng loã, không phải do cô dung túng nhiều năm qua, thì cũng không đi đến bước này." Trần ngu nói, nhìn cô ta:" nhưng mà hiện giờ ai cũng có cuộc sống riêng của mình, cô cũng sống cho tốt vào, về sau hai đứa lỗi tử và khoai sọ kết hôn, vợ chúng nó cũng phải đến đây kính trà cho cô, con chúng nó cũng phải gọi cô là bà nội."
Nước mắt Hoàng Ái Đệ rơi xuống.
"Hai ông bà hoàng bên đó hết thuốc chữa rồi, đừng dây dưa gì với họ nữa, sau này sống cho tốt, cũng chẳng kém đến nỗi nào đâu đâu, còn có lỗi từ và khoai sọ, trong thôn cũng chẳng có ai khinh thường cô." Trần Nhu nói.
Cô và Trần tứ tỷ cũng chẳng ở lâu, nói xong thì cũng về.
Đường về, Trần tứ tỷ nói: "nói với cô ta mấy lời này làm gì?”
"Bản tính cô ta không xấu, chẳng qua là trước kia bị tẩy não, hiện tại cũng ly hôn rồi, cô ta cũng chẳng muốn về lại nhà mẹ đẻ, nên em cũng muốn cô ta sống tốt." Trần nhu nói.
Trước kia Hoàng Ái đệ cũng chỉ thích chiếm chút tiện nghi của người khác mà thôi, nhưng cũng chẳng bao giờ đi nói bậy, lại còn khá hiếu Thuận với cha mẹ mình,
Chỉ là quá xem trọng nhà mẹ de so với nhà chồng, nhiều năm như vậy cũng chẳng sửa được điểm này, sau khi ly hôn mới hoàn toàn tỉnh ngộ.
Hiện giờ anh Ba cô cũng đã có khởi đầu mới rồi, Hoàng Hải đệ cũng nên bắt đầu cuộc sống mới của chính mình, không cần xen vào chuyện của nhà họ hoàng bên kia nữa.
"Chỉ mỗi em có lòng hảo tâm." Trần tứ tỷ nói cô.
"Không phải là vấn đề hảo tâm hay không hảo tâm, chẳng qua là em không muốn cô ta đi từ một cái cực đoan này sao một cái cực đoan khác, hai đứa lỗi tự và khoai sọ vẫn còn ở trong thôn mà." Trần ngu nói.
Nếu mà Hoàng Ái đệ vẫn còn muốn lui tới với nhà mẹ đi, hôm nay tuyệt đối cô sẽ không lắm miệng, cô cũng chẳng phải người có lòng tốt như vậy, nhưng mà Hoàng Ái đệ sống ở nhà họ Trần nhiêu năm như thế, cũng không phải không chịu nhà họ Trần ảnh hưởng,
Vẫn cần nhải phân rõ thị phi đúng sai.
"Ly hôn thì li hôn mặc kệ đi, nhưng không thể ảnh hưởng đến khoai sọ và lỗi tử." Trần tứ thị không thèm để ý mà nói.
"Sống cùng một thôn, cô ta cứ sống tốt là được, không chỉ có lỗi từ và khoai sọ, anh Ba và cha mẹ cũng không phải chịu người đời de bỉu." Trần du nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận