Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chuong 629: Gia Dinh Hoa Thuan

Chuong 629: Gia Dinh Hoa ThuanChuong 629: Gia Dinh Hoa Thuan
Đây cũng là cách vợ chồng nhà anh ở chung với nhau. Ngày nào anh cũng dành thời gian tâm sự với vợ mình, có chuyện gì cũng đều nói ra để cùng thương lượng với vợ hết. Trên cơ bản là vợ anh đều sẽ ủng hộ anh, nếu không thì cũng là đưa ra một vài ý kiến chứ không ngăn cản anh bao giờ.
Tối nào trước khi đi ngủ hai vợ chồng họ cũng phải nằm trò chuyện với nhau, sau đó mới cảm thấy mỹ mãn mà ôm nhau ngủ. Nếu có hứng thú thì sẽ vận động một hồi lâu rồi mới ngủ tiếp.
Hàn Quốc Bân cảm thấy quan hệ thân thiết nhất trên đời chắc hẳn chính là quan hệ vợ chồng, ngay cả quan hệ ruột thịt với bọn nhỏ cũng đều kém hơn một chút.
Mà giữa hai vợ chồng thì việc trò chuyện rồi hiểu được nhau là quan trọng nhất.
Hơn nữa nhiều năm trôi qua như vậy rồi, Hàn Quốc Bân cũng đã nhìn ra được nếu đàn ông muốn làm giàu thì trong nhà nhất định phải hòa thuận.
Đây chính là yếu tố quan trọng nhất. Gia đình hoà thuận thì có thể vạn sự phát đạt, còn gia đình bất hòa thì có làm gì đi nữa cũng chỉ uổng phí.
Lý Đại Nguyên nói: "Chẳng có cách nào để tâm sự với cô ấy hết, anh ngủ tầng một cô ấy ngủ tầng hai mà. Khi cô ấy về nhà thì anh đã ngủ, lúc anh tỉnh dậy đi mở cửa hàng thì cô ấy vẫn còn đang ngủ chứ chưa dậy."
Tuổi tác của Lý Đại Nguyên và Hàn Quốc Bân cũng không hơn kém nhau mấy, chỉ là Lý Đại Nguyên kết hôn sớm hơn mà thôi. Nhưng dù có kết hôn sớm hơn thì tình cảm của hai vợ chồng cũng chẳng sâu sắc được bao nhiêu.
Nếu không thì sao anh lại bội phục Hàn Quốc Bân chứ. Các đồng nghiệp xung quanh đều nói mấy lời nói thô tục chẳng khác gì anh, nhìn mãi cũng chán, lấy đâu ra cái gì gọi là bội phục chứ.
Nhưng Hàn Quốc Bân thì không giống như bọn họ, hơn nữa tình cảm của Quốc Bân dành cho vợ nhiều năm như vậy rồi mà vẫn chưa từng thay đổi.
Đưa chú ấy đến tận cửa, bên trong chỗ kia toàn là những cô gái không chỉ trẻ tuổi, xinh đẹp mà còn rất hiểu chuyện. Thế nhưng lần nào Hàn Quốc Bân cũng đều có thể giữ vững quyết tâm, một lần cũng chưa từng bước chân vào đó chơi.
Hàn Quốc Bân nên nói gì bây giờ? Anh không nói thêm về việc này nữa mà chuyển qua đề tài công việc. Lý Đại Nguyên pha trà, hai người ngồi trò chuyện một lúc lâu. Hàn Quốc Bân ở đó ngồi hơn nửa tiếng đồng hồ sau đó mới trở về nhà.
Lý Đại Nguyên cũng tiến vào bên trong cất ấm chén rồi đi tắm rửa qua. Bên ngoài vang lên một giọng nói quen thuộc: "Anh Đại Nguyên, anh có ở trong đó không?”
"Có đây, cô muốn mua gì thì tự mình lấy nhé." Lý Đại Nguyên liền đáp lại.
"Anh Đại Nguyên, anh ở trong đó làm gì thế?" Lý Mai nói, định tiến vào trong xem thử.
Lý Đại Nguyên vội vàng ngăn lại: "Tôi đang đi ngoài đấy, em gái à, cô đừng có tiến vào."
Lý Mai đương nhiên không tò mò vào trong nữa. Nhìn thấy Lý Đại Nguyên ra tới nơi, gương mặt cô lập tức ng đỏ, nói: "Anh Đại Nguyên, sao anh lại nói chuyện như vậy được chứ? Anh đi ngoài thì em vào đó làm gì, không phải là em cho rằng anh đang dọn hàng hoá hay sao? Xấu hổ chết đi được!"
Lý Đại Nguyên cũng có chút xấu hổ, cười nói: "Cô muốn mua gì thế? Tôi cân cho cô."
Lý Mai mím môi, nói: "Anh Đại Nguyên, bây giờ chồng trước của em vẫn chưa đưa sinh hoạt phí cho em nữa. Tiền này chắc em phải nợ anh rồi, có khi phải một thời gian nữa mới trả cho anh được. Nhưng anh cứ yên tâm đi, em nhất định sẽ trả lại cho anh mà."
"Chỗ ấy đâu có đáng bao nhiêu, cũng chỉ có vài đồng thôi mà. Cô trả muộn một chút cũng không sao." Lý Đại Nguyên nói.
Anh cũng biết tình cảnh của người phụ nữ này. Sau khi ly hôn cô ấy phải nuôi đứa con trai của mình, cuộc sống cực kỳ túng quẫn, mỗi tháng chồng trước cũng chỉ cho 30 đồng tiền phí sinh hoạt.
Đây chắc hẳn là do cuộc sống gia đình không tốt nên mới tách ra, cũng rất đáng thương.
"Anh Đại Nguyên, cửa hàng của anh bên này buôn bán cũng khá tốt, một người có làm nổi hết mọi việc không vậy? Nói đến việc anh vào phòng vừa nãy ấy, nếu có người xấu tới đây thì có thể đã mất hàng hoá rồi." Lý Mai nói.
"Dù vậy thì cũng chẳng còn có cách nào khác cả. Hai đứa con trai của tôi đều đang làm việc ở nơi khác, còn về vợ tôi thì cô cũng biết rồi đấy, ngày nào cũng đi chơi mạt chược. Cửa hàng này tôi cũng chỉ có thể tự mình trông coi mà thôi" Lý Đại Nguyên trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận