Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 63: Hưởng Thụ Sự Chăm Sóc Của Vợ

Chương 63: Hưởng Thụ Sự Chăm Sóc Của VợChương 63: Hưởng Thụ Sự Chăm Sóc Của Vợ
Sinh hoạt của nhà nông ngày tuyết rơi chỉ có ăn uống ngủ, trừ mấy chuyện này thì thật sự không còn gì để làm.
Đương nhiên cũng có không ít nam nữ tụ tập nói chuyện phiếm, nếu không thì chính là đôi vợ chồng nào đó chơi trên giường đất.
Vì thế sang năm sẽ có rất nhiều trẻ con được sinh ra.
So sánh với những người được nghỉ nông nhàn, Tống Hiểu Ngọc đi làm ở trên trấn thì một ngày cũng không được nghỉ, hiện giờ cũng không có khái niệm ngày nghỉ.
Khẩu hiệu '30 không ngừng chiến, mùng một tiếp tục làm' cũng không phải là treo không.
Hàn Quốc Lâm mỗi ngày đón đưa Tống Hiểu Ngọc, bà Hàn gặp ai cũng khen con dâu út vất vả khổ cực.
Nhưng mọi người trên mặt cười nói đúng vậy, quay người lại liền bĩu môi sau lưng. Một tháng lương mười hai đồng tiền, còn thêm các loại phiếu quyên phát bổ sung, đổi là người khác cũng muốn chịu khổ như vậy!
So sánh với hai người này, những người khác phần lớn là ngủ đông. Đặc biệt là hôm nay, thật là quá lạnh. Băng thiên tuyết địa.
Hàn Quốc Bân sau lần đội tuyết trở về bởi vì được Trần Nhu chăm sóc chu đáo, rốt cuộc cũng không sinh bệnh. Tuy nhiên tinh thần vẫn hơi kém một chút.
Trân Nhu không dám xem thường hôm sau lại pha thêm hai lần thuốc nữa cho anh uống, thấy anh khá lên bấy giờ mới không để ý nữa.
Bên ngoài tuyết rơi không nhỏ, nhưng ngẫu nhiên sẽ dừng. Thời điểm tuyết ngừng Hàn Quốc Bân kỳ thật rất muốn đi lên núi.
Tuy rằng tuyết rơi thì đường sẽ không dễ đi, nhưng phía ngoài rìa thì vẫn không thành vấn đề. Tuyết rơi thỏ chạy không nhanh, gà rừng hành động cũng chậm chạp, rất dễ bắt.
Tuy vậy vợ anh đương nhiên không chịu, bắt anh ở nhà đợi.
Hôm nay Trần Nhu lấy rong biển ra ngâm, tính nấu rong biển hầm xương sườn.
Lần trước cùng Hàn Quốc Bân đi lên huyện mua được nửa cân rong biển mã mãi chưa có dịp ăn, hôm nay lấy ra nấu một chút.
Ngâm mềm sau đó rửa sạch, không rửa sạch thì không thể ăn được, còn đặc biệt tanh, nhưng Trần Nhu đã xử lý được hết.
Rửa sạch rồi cắt ra, sau đó cho vào nồi hầm với cùng xương sườn. Những ngày này Trần Nhu thật sự không có việc để làm. Mỗi ngày chỉ nghĩ đến ăn, không chỉ riêng mình một người ăn hai người bổ, Hàn Quốc Bân cũng phải được bổ dưỡng.
Sang năm còn phải kiếm công điểm, không thể ỷ vào hiện tại tuổi còn trẻ mà buông thả cơ thể, bằng không thì nhìn tưởng là cọp nhưng thực chất chỉ là thỏ.
Mùa đông cũng là thời điểm bồi bổ tốt. Nếu bỏ lỡ, sang năm làm sao mà làm việc được nữa?
Hàn Quốc Bân từ khi không vào núi nữa thì chỉ việc ngồi hưởng thụ sự chăm sóc tỉ mỈ của vợ.
Một ngày ba bữa ăn ngon không cần phải nói, thi thoảng cô còn pha một ly sữa bò ấm nóng cho anh.
Đem anh bồi bổ đến mức buổi tối thừa sức lực nháo cô. Thế nhưng anh cũng biết hiện giờ vợ mình đang mang thai, không thể nào thừa nhận được anh.
Chỉ đành thi thoảng thân mật một chút cho đỡ nhớ.
Vẫn luôn ở nhà đến giữa tháng 11, giữa trưa hôm nay tuyết đã ngừng, Hàn Quốc Bân liền gấp không chờ nổi mà ra ngoài. Ở nhà lâu như vậy, thực sự sắp nhịn đến hỏng rồi.
Trần Nhu cũng mặc kệ anh, đi ra ngoài đi dạo chút cũng tốt. Hơn nữa đừng nói Hàn Quốc Bân, nhìn tuyết đã ngừng, đến cô cũng muôn ra cửa đi bộ một vòng.
Nghĩ vậy bèn xách hai lạng thịt de vê nhà mẹ đẻ.
Bà Trần nhịn không được nói: "Làm sao con lại mua thịt dê rồi, đây thật sự là đồ quý đấy!"
"Mua một ít, để cho cha mẹ ăn ấm thân mình." Trần Nhu nói.
"Cha con với mẹ vẫn có để ăn, con cứ lo cho mình với Quốc Bân là được. Quốc Bân vào núi kiếm ít tiền cũng không dễ dàng øì!" Trần mẫu nói.
Trần Nhu gật đầu đồng ý hết.
Nhưng trong không gian có nhiều thịt như vậy, lấy một chút ra mang cho cha mẹ ăn thật không đáng là bao.
"Thừa dịp mùa đông mẹ để cho hà tẩm bổ. Sang xuân rồi có không ít việc để làm đâu." Trần Nhu nhìn ông Trần nói.
Ông Trần đã ngoài 50, tuổi này cũng không tính là già.
"Còn phải đợi con dặn sao? Mấy đứa anh cả con nhàn rỗi không có việc gì, hôm trước lại đánh được cá hầm ăn. Ngày hôm qua cũng bắt được một con thỏ, mẹ hầm một nửa, trong nhà còn một nửa lát nữa cho con mang về." Bà Trần bảo.
"Cầm về đi." Ông Trần tuy ít lời nhưng yêu thương cho con gái cũng là thật.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bạn cần đăng nhập để bình luận