Thập Niên 60: Xảo Tức Phụ

Chương 631: Không Biết Phải Làm Sao

Chương 631: Không Biết Phải Làm SaoChương 631: Không Biết Phải Làm Sao
Từ sau đầu xuân thì việc buôn bán ở cửa hàng của Lý Đại Nguyên bên này thực sự không hề tệ chút nào, thuê Lý Mai thực sự rất đáng.
Việc gì cũng không cần anh phải nhiều lời, còn nấu cơm cho anh ăn nên anh không cần phải tự mình về nấu nữa. Làm được rất nhiều việc mà một tháng chỉ tốn có 50 đồng tiền, cũng không nhiều lắm.
Nhưng Lý Mai lại cực kỳ cảm kích anh, ánh mắt cô nhìn mình khiến Lý Đại Nguyên rất hưởng thụ.
Cảm thấy bản thân anh cũng coi như là hảo tâm, anh đã cung cấp việc làm cho cô, giúp cô có một công việc đàng hoàng ổn định để nuôi con trai mình.
Hôm nay, vào thời điểm tan tầm lúc chiều tối, Lý Mai liền mời: "Anh Đại Nguyên, hôm nay đóng cửa hàng sớm một chút được không? Sáng hôm nay em mới mua ít thịt ba chỉ về làm thịt kho tàu rồi, anh qua nhà em ăn một bữa cơm nhé."
"Anh qua đó thì có tiện không vậy?" Lý Đại Nguyên hỏi.
"Này thì có gì mà không tiện chứ, anh cứ đến chơi đi. Cuộc sống của em bây giờ đã tốt như vậy, cũng không cần phải nhìn vào sắc mặt chồng cũ mà sống như trước nữa. Được như thế này ít nhiều gì cũng đều nhờ vào anh Đại Nguyên hết, vậy mà mãi cho đến bây giờ em vẫn chưa mời anh Đại Nguyên ăn bữa nào để cảm ơn cả." Lý Mai nói.
Lý Đại Nguyên cười cười: "Cô vẫn luôn nấu cơm đưa tới cửa hàng cho anh rồi còn gì."
"Nhưng mấy lần đó anh Đại Nguyên đều trả vào tiền lương cho em rồi mà, không tính được. Hôm nay mới tính là cảm ơn, anh nhất định phải qua nhà em ăn nhé." Lý Mai nói.
Lý Đại Nguyên thấy cũng đã khá muộn rồi nên liền cười đi cùng Lý Mai về nhà cô.
Lý Mai đã nấu nướng đồ ăn xong xuôi. Lý Đại Nguyên nhìn nhìn căn nhà nhỏ đơn sơ này một chút, hỏi: "Đứa nhỏ đâu rồi?"
"Hôm nay bà ngoại thằng bé có thời gian rảnh nên em để nó qua nhà bà ngoại chơi rồi." Lý Mai vừa xào rau vừa nói: "Anh Đại Nguyên, món này em xào thêm một chút là xong rồi, anh đợi lát nữa nhé."
Lý Mai không chỉ là thịt heo kho tàu mà còn xào cả thịt lưỡi heo, toàn là mấy món ăn ngon để nhắm rượu hết.
Lý Mai bưng đồ ăn lên, còn mang theo cả một bình rượu. Lý Đại Nguyên thấy vậy thì cười nói: "Không cần, không cần đâu mà. Sao còn uống cả rượu nữa chứ?"
"Nhất định là phải uống chút chứ anh. Anh Đại Nguyên, anh ăn ít cơm lót dạ trước rồi hãng uống rượu sau nhé." Lý Mai xới một bát cơm cho anh. Lý Đại Nguyên nhìn cô bận lên bận xuống, trong lòng thầm nói đây mới là bộ dáng mà phụ nữ nên có chứ. Nhìn vị kia nhà anh thực sự đúng là không phải người có thể lo liệu việc nhà mà, nhiều năm như vậy rồi mới phát hiện ra.
Nếu không phải do anh nhẫn nhịn thì ngày nào đi làm về cũng phải cãi nhau một trận với cô ấy rồi!
"Anh Đại Nguyên, anh ăn nhiều một chút nhé." Lý Mai liên tục gắp đồ ăn cho anh, cười nói.
"Cô cũng ăn đi chứ, đừng chỉ lo anh." Lý Đại Nguyên nói.
"Sao có thể không tiếp đồ ăn cho anh Đại Nguyên được? Em đặc biệt làm mấy món này là để mời anh mà." Lý Mai đáp.
Lý Đại Nguyên cũng không khách khí thêm nữa, rốt cuộc thì mấy món ăn này thực sự vô cùng thơm ngon. Anh ăn một bát cơm trước sau đó mới uống rượu cùng với đồ nhắm. Lý Mai đương nhiên cũng uống cùng anh.
Nhưng tửu lượng của Lý Mai không được tốt cho lắm, mới uống được non nửa ly mà gương mặt đã đỏ hết lên rồi. Chẳng qua cô vẫn bảo Lý Đại Nguyên cứ tiếp tục uống tự nhiên.
Tửu lượng của Lý Đại Nguyên cũng không phải là quá tốt, nguyên một bình rượu đều vào bụng anh hết nhưng vẫn còn tạm ổn.
Ăn xong, Lý Đại Nguyên liền phải trở về nhà. Lý Mai uống xong một chén rượu thì phang phất có chút say, khóc lóc nói: "Anh Đại Nguyên, anh tâm sự cùng em một lúc được không? Em khổ lắm, nhưng thật sự không biết phải nói với ai nữa."
Lý Đại Nguyên liền khuyên nhủ: "Bây giờ cũng chẳng phải là không có gì không vượt qua nổi. Không phải cuộc sống hiện tại của cô đã tốt hơn rồi hay sao?"
"Đó ít nhiều gì cũng đều là nhờ anh Đại Nguyên hết, nếu lúc đó anh không vươn tay giúp đỡ em thì bây giờ em chẳng biết phải làm sao nữa." Lý Mai nói như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận